Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

 Bây giờ Mạc Liên Y đã hạ quyết tâm, bất kể mình có thích Lưu Minh hay không, tuyệt đối không thể để Lý Phượng Hoàng giành được.  

 

“Văn Dao, cậu nói xem có phải đàn ông đều thích phụ nữ lẳng lơ không?”  

 

Lý Văn Dao đang bình tĩnh lái xe, đột nhiên nghe thấy Mạc Liên Y nói ra câu như vậy, suýt nữa lái đâm vào cột điện ở một bên.  

 

“Liên Y, rốt cuộc cậu làm sao, sao lại nói chuyện kỳ quái thế.”  

 

Dừng xe ở một bên, Lý Văn Dao chớp đôi mắt to của mình nhìn Mạc Liên Y từ trên xuống dưới, lúc trước, người bạn thân này của mình chưa từng chắc tới đàn ông.  

 

Chẳng lẽ bị mình nói trúng rồi, bạn thân của mình thực sự chớm xuân rồi, hơn nữa còn thích tên nhà quê đó?  

 

Nếu tin này truyền ra ngoài, e rằng sẽ có rất nhiều thanh niên anh tuấn ở Đường Hải không ngủ được, quán bar lại thêm một đám ma men.  

 

Nhưng nghĩ kỹ lại cảm thấy không thể nào.  

 

Rõ ràng vừa nãy qua đó, Liên Y vẫn còn ra vẻ muốn giết tên nhà quê đó, làm sao có thể thích anh ta được!  

 

“Cậu không sao chứ, hay là đến bác sĩ tâm lý khám xem? Tớ có một đàn anh, vừa du học Mỹ về, anh ta học tâm lý học!  

 

 

 

Lý Văn Dao quan tâm nhìn bạn thân của mình.  

 

Từ Thính Vũ Hiên đi ra, sao hình như đầu óc bạn thân của mình không được bình thường, chắc không phải bị nữ yêu tinh ngực to đó đả kích rồi chứ?  

 

“Trong cái đầu cậu nghĩ gì thế hả, đang yên đang lành lại khám bác sĩ tâm lý gì? Cậu thực sự cho rằng mình bị Lý Phượng Hoàng làm cho tức phát điên rồi hả!”  

 

Mạc Liên Y đổi tư thế thoải mái, trừng mắt nhìn Lý Văn Dao.  

 

“Vậy được rồi, chúng ta về công ty, nhà tư bản độc ác, bản cô nương vất vả làm thuê cho cậu, thế mà hôm nay cả cơm cũng không được ăn!”   

 

Lý Văn Dao tỏ vẻ mặt oán trách xoa cái bụng còn kêu ùng ục của mình.  

 

“Buổi chiều chúng ta không đến công ty nữa!”  

 

Mạc Liên Y nhìn phong cảnh không ngừng lui dần qua cửa kính, bình thản nói.  

 

“Vậy đi đâu, đi ăn à?”  

 

“Sao trong đầu cậu chỉ toàn là ăn thế, chúng ta đến trung tâm thương mại!”  

 

“Đến trung tâm thương mại thì đến trung tâm thương mại, dù sao ở đó cũng có cơm ăn!”   

Lý Văn Dao gật đầu.  

 

“Trong mắt con bé này ngoài ăn ra thì chẳng có gì khác, chúng ta đi mua quần áo!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận