Hành động này lập tức làm kinh hoàng mọi người.
“Trời ạ, thế mà hắn lại cởi áo của Hiền Vương, hắn muốn làm gì vậy?”
“Tên ngốc này, ngươi không thấy hắn đang dâm loạn Hiền Vương sao? Hắn còn cưỡi lên người Hiền Vương, hôn ngực hắn, thực sự là quá vô sỉ rồi.”
“Đúng vậy, giữa ban ngày ban mặt vậy mà tên lưu manh này lại thừa cơ làm nhục Hiên Vương, quá là không biết xấu hổ rồi.”
Nghe thấy lời nói của mọi người, Thu Nhi đi theo Vân Nhược Linh cũng dở khóc dở cười.
Mặc dù cô bé cũng bị hành động của tiểu thư làm cho kinh hãi, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của tiểu thư, biết rằng tiểu thư là đang cứu người chứ không phải là đang dâm loạn Hiền Vương.
Cô bé nhanh chóng nói với mọi người: “Các người hiểu nhầm rồi, công tử nhà ta không phải là đang dâm loạn Hiền Vương, là đang cứu ngài ấy, công tử nhà ta biết y thuật.”
“Cứu hắn sao? Sờ mó hôn hít lên người ta, có cách cứu người như vậy sao? Ta thấy công tử nhà ngươi thấy Hiền Vương trông mỹ mạo nên mới tìm cớ để làm nhục người ta thì có.”
Lúc này, đôi mắt của Vân Nhược Linh sắc bén như dao, phẫn nộ nhìn về phía mọi người: “Các người biết cách cứu người sao?”
“Không biết.” Đám người nhanh chóng lắc đầu.
“Không biết thì ở chỗ này lắm lời làm gì? Im miệng hết cho ta.” Vân Nhược Linh nói.
Nói xong, nàng lại nhìn về phía tên đầy tớ của Hiền Vương: “Xem tình hình này thì vương gia nhà ngươi vì bụng quá lớn, đè lên các cơ quan như thận, dẫn đến thiếu dưỡng khí nên mới hôn mê, bây giờ ta cần lập tức thực hiện hồi sức tim phổi, nếu không hắn rất nhanh mất mạng.”
“Công tử, hồi sức tim phổi là cái gì?” Tên đầy tớ đó vẻ mặt không hiểu hỏi lại.
“Hồi sức tim phổi là một phương pháp cấp cứu, chính là tình trạng hiện giờ của vương gia nhà ngươi vậy. Thời gian gấp gáp, nếu như ngươi tin ta thì để ta cứu, đợi lát nữa cho dù người khác nói cái gì, ngươi cũng không được để cho bất kì người nào đến gần ta, quấy rầy ta cứu người, như thế ta sẽ trả lại một Hiền Vương sống cho ngươi. Nhưng nếu như có người quấy rầy ta, không cứu được hắn, vậy thì không liên quan đến ta.” Vân Nhược Linh trầm giọng nói.
Giờ đây tên đầy tớ đó không có chút nửa điểm chú ý, hắn gấp đến nỗi giống như kiến trong chảo nóng vậy.
Bây giờ nghe thấy có cách, hắn vội nói: “Vậy được, ngài thử đi.”
Hắn cũng không biết vị công tử trước mắt này có biết cách cứu người hay không, nhưng hiện tại không có đại phu nào khác ở đây, chỉ có thể còn nước còn tát thôi.
Có sự đồng ý của tên đầy tớ, Vân Nhược Linh nhanh chóng ngồi xổm nửa người trước mặt Hiền Vương, hai tay đan chéo nhau, lập tức tiến hành ấn lồng ngực cho hắn.
Nàng ấn ba mươi lần.
Sau khi ấn vài cái, nàng đều kiểm tra mũi của Hiền Vương xem hắn có còn thở hay không.
Mọi người thấy vậy, ai ai cũng kinh sợ mà nhìn nàng.
“Người này đang làm gì vậy? Vì sao hắn phải ấn ngực của Hiền Vương? Đây là phương pháp trị liệu gì?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!