Vân Nhược Linh vội vàng chạy về phía Triệu Vương Phi, nàng không muốn trở thành tiêu điểm của sảnh lớn: “Ta không dám nữa không dám nữa, xin tỷ hạ thủ lưu tình.”
Phía bên trong có một vài người bạn tốt của Triệu Vương Phi, bọn họ nhanh chóng đứng dậy và chào hỏi Vân Nhược Linh.
Ở đây có rất nhiều tiểu thư hay phu nhân ngày thường rất ít khi ra ngoài, cho nên bọn họ không biết được rằng mọi chuyện ở bên ngoài vẫn bình thường.
Khi bọn họ nghe nói rằng Vân Nhược Linh là thần y, bất chợt đều có suy nghĩ muốn kết giao với nàng.
Khi Sở Diệp Hàn nhìn thấy một đám nữ nhân tụ tập lại với nhau, hắn cũng giống với những nam nhân khác, đơn giản là không tham gia vào chủ đề của bọn họ, tạm thời đi ra ngoài ở để thưởng thức cảnh gió thổi tuyết rơi.
Vừa nhìn thấy hắn rời đi, các tiểu cô nương trong tức khắc thất vọng tràn trề, nhìn theo chàng đại soái ca đầy quyến rũ, hắn thật sự đã rời đi.
Triệu Vương Phi đột nhiên kéo lấy tay của Vân Nhược Linh, nói một cách thần bí: “Lúc nãy là Ly Vương đưa ngươi vào, ta thấy hai người các muội rất thân mật, lẽ nào, mối quan hệ của hai ngươi đã hòa hợp, đằm thắm lại rồi chăng?”
Các tỷ muội bên cạnh nghe vậy từng người từng người hỏi: “Đúng vậy Ly Vương Phi tỷ tỷ, Ly Vương vừa mới đưa tỷ vào, không giống như phu quân của muội, vừa đến thì đã đi tìm bạn nhậu, rồi còn chạy ra ngoài khoe khoang nữa, nào giống như Ly Vương thật biết thương hoa tiếc ngọc, đích thân đưa tỷ vào đây.”
Lúc này, trong đám đông, truyền đến một giọng nói chua chát: “Ồ, đích thân đưa ngươi vào sao? Tại sao ta không thấy? Lẽ nào lúc nãy không phải là Ly Vương tiện đường nên mới đi vào sao? Còn nữa, hễ đi vào cùng nhau thì được xem là thương hoa tiếc ngọc, vậy chuyện gì đã xảy ra với người được gọi là tiểu thiếp Nam Cung Nguyệt đến từ Ly Vương Phủ? Nếu như Ly Vương thật sự thương yêu Ly Vương Phi tại sao lại nạp Nam Cung Nguyệt với nghi thức long trọng hơn nạp một người thê tử?”
Mọi người đều ngước mặt lên nhìn và thấy rằng người vừa nói đích thị là nữ nhi được sủng ái nhất của Hoàng Hậu, Thất công chúa Sở Vân Yên.
Mà bên cạnh Sở Vân Yên là Tô Thường Thiếu đang ngồi, cả người mặc một bộ y phục màu đỏ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!