Hắn ta định thần nhìn lại, thì ra là Ly Vương.
“Vương gia, ngài đừng hiểu lầm, ta và Ly Vương phi không có chuyện gì, vừa rồi ta chỉ là muốn tới để nói xin lỗi nàng mà thôi…”
Tô Thất Thiếu thấy Sở Diệp Hàn hùng hổ bước tới thì vội vàng giải thích với hắn.
Hắn ta không phải là không đánh lại được Sở Diệp Hàn, chỉ là không muốn Sở Diệp Hàn hiểu lầm Vân Nhược Linh.
Năm đó hắn ta đã tổn thương Vân Nhược Linh quá nhiều, nhưng hôm nay hắn ta muốn bù đắp cho nàng, đương nhiên không muốn để cho Sở Diệp Hàn hiểu lầm quan hệ của bọn họ.
“Ly Vương Phi mà ngươi cũng có thể động vào?”
Âm thanh của Sở Diệp Hàn tựa như tiếng trời đất sụp đổ, giống như đá lớn đập hung hãn vào lòng của Tô Thất Thiếu.
Hắn đã hoàn toàn phẫn nộ, ác liệt tung chưởng, nhằm thẳng vào hướng Tô Thất Thiếu mà đánh tới tấp.
Mỗi một chưởng của hắn chứa tất cả sức lực, từng chưởng đánh tới, hòn non bộ và cây cối hoa cỏ ở trong vườn hoa đều bị lật tung, và Tô Thất Thiếu thì giống như một tên yêu quái nhanh chóng né tránh.
Mặc dù hắn ta không bị đánh trúng nhưng cũng vô cùng vất vả để tránh được đòn.
Sở Diệp Hàn không hổ là chiến thần, chỉ tùy ý ra tay một cái thì đã đánh cho hắn ta như hoa rơi nước chảy, chạy trốn một cách thảm hại.
Vân Nhược Linh sợ đánh tiếp nữa thì ngự hoa viên cũng sẽ bị phá tan nát, nàng vội vàng ngăn cản Sở Diệp Hàn: “Đừng đánh nữa, hắn ta đúng là không làm gì ta, hắn giữ ta lại, chỉ là vì muốn nói xin lỗi chuyện năm đó đã ức hiếp ta thôi.”
Lúc Sở Diệp Hàn nổi giận lên, thật sự là quá lợi hại, tựa như Thiết Phiến Công chúa cầm quạt thổi vào Hỏa Diệm Sơn vậy.
Nghe thấy lời nói của Vân Nhược Linh, Sở Diệp Hàn lúc này mới dừng lại.
Gương mặt hắn tràn ngập vẻ lo lắng, đi tới trước mặt nàng, kiểm nga người nàng: “Hắn ta thật sự không làm gì ngươi?”
Lần trước lúc nàng bị Giang Hằng khinh bạc, đã khiến cho hắn vô cùng tức giận, hôm nay nếu Tô Thất Thiếu còn dám làm gì nàng, hắn nhất định sẽ giết hắn ta.
Vân Nhược Linh vội vàng lắc đầu: “Không có, hắn ta làm sao dám làm gì ta.”
“Vậy các ngươi làm sao mà biết nhau?” Sở Diệp Hàn lạnh lùng nheo mắt lại, thấy Vân Nhược Linh dường như không mất một miếng thịt nào thì lúc này mới yên lòng.
“Ta, chúng ta…” Vân Nhược Linh ngây ngẩn, nàng không biết phải trả lời như thế nào.
“Ly Vương, ngươi quên à, là ngươi phái Ly Vương Phi tới trị bệnh cho ta, chúng ta chính là đã biết nhau khi trị bệnh.” Tô Thất Thiếu vội vàng giải vây cho Vân Nhược Linh.
Hắn ta cũng không thể nói chuyện hắn ta và Vân Nhược Linh gặp nhau ở trong hoàng cung được.
Hắn ta mặc dù rất cố chấp, nhưng nói chuyện cũng có chừng mực.
Mà quan trọng nhất là hắn ta vẫn tiếc cái mạng này, vẫn sợ chết.
Nếu để cho Ly Vương biết hắn ta đang có ý với Ly Vương phi, hắn nhất định sẽ cầm đao chém chết hắn ta.
“Bổn vương phái nàng ta tới trị bệnh cho ngươi?” Sở Diệp Hàn mặt đầy nghi ngờ nhìn về phía Vân Nhược Linh, sắc mặt lập tức tối sầm lại.
“Lời hắn ta là thật sao?”
Hắn đã phái nàng đến trị bệnh cho hắn ta lúc nào?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!