Phong Lăng Thiên nói: "Không còn cách nào khác, muội muội của ta chung tình với ngươi. Trước khi đến đây, ta đã thuyết phục muội ấy từ bỏ ngươi và chọn một vị khác, nhưng trong lòng muội ấy chỉ thích ngươi. Ta đường đường là ca ca, chính cái người muội muội ruột thịt này, nếu muội ấy thực sự thích, ta cũng chỉ có thể đáp ứng nguyện vọng của muội ấy mà thôi. Cách thứ ba sao, không phải là không có, có điều nếu ta nói ra, e rằng Ly Vương sẽ trách ta."
“Ngươi cứ nói.” Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói, trên môi hiện lên một nụ cười chế nhạo khó hiểu.
“Ngươi thực sự muốn ta nói sao? Được, ta nghe nói ngươi và Ly Vương phi vẫn luôn không hòa thuận. Hai người đã thành thân được một năm mà vẫn chưa có người nối dõi. Hai người đã không yêu nhau, ngươi hà cớ gì lại không buông bỏ nàng ấy, đưa cho nàng ta một tờ giấy hủy hôn, để nàng ấy tự do. Làm như vậy, ngươi cũng có thể thành thân với muội muội ta, há chẳng phải đều là chuyện tốt sao?” Phong Lăng Thiên đáp.
“Nếu ta không đồng ý thì sao?” Lúc này, Vân Nhược Linh nhướng mày, nhìn về phía Phong Lăng Thiên, lạnh lùng nói.
Nàng muốn hủy hôn với Sở Diệp Hàn, nhưng lại muốn bản thân cam tâm tình nguyện.
Nếu như hủy hôn mà bị người khác ép buộc, nàng sẽ không làm.
Phong Lăng Thiên vậy mà lại vô liêm sỉ như thế, Sở Diệp Hàn đã khước từ, hắn ta vậy còn quấy rầy, thật sự là không biết xấu hổ.
"Ngươi? Ngươi là... Ly Vương Phi cái người mà ít ai biết đến đây sao?" Phong Lăng Thiên thấy Vân Nhược Linh lên tiếng, lập tức khinh thường lướt qua nàng: "Ly Vương, nam nhân bọn ta bàn chuyện hệ sự, có đạo lý nào lại để nữ nhân can thiệp sao?"
Sở Diệp Hàn lạnh lùng nhướng mày: "Thứ lỗi, nhà ta nữ nhân làm chủ, Vương phi làm chủ. Ý kiến của nàng ấy cũng chính là ý kiến của bổn vương. Nàng ấy không đồng ý, xin thứ lỗi bổn vương không thể đồng ý!"
Nghe thấy điều này, mọi người hít một hơi.
Đây là lời mà Ly Vương kiêu ngạo độc đoán đã nói sao?
Điều này nghe thật lạ lùng, nhưng lại có chút cảm giác sủng thê.
Ly Vương làm sao vậy, hắn vậy mà lại thích Ly Vương phi sao?
Phong Lăng Thiên bất giác cười nhạt: "Bổn thái tử biết rồi, có phải là Ly Vương phi ghen tị, không muốn cho Ly Vương nạp thê, rồi Ly Vương mới khước từ không? Không ngờ đường dường một vương gia uy nghiêm lại có thể sợ thê tử mà nói ra những lời như vậy, ta e rằng các tướng sĩ của ngươi sẽ không tin đâu."
Sở Diệp Hàn gật đầu đồng tình: "Ngươi nói có điểm đúng rồi. Bản vương có chút sợ thê tử của mình. Không còn cách nào, nhà ta nữ nhân làm chủ."
Vân Nhược Linh trừng mắt nhìn Sở Diệp Hàn, hắn thực sự tán thành với lời của Phong Lăng Thiên và biến nàng trở thành một nữ nhân ghen tuông.
Rõ ràng là hắn không muốn kết hôn với Ngũ công chúa, nên mới để nàng hứng chịu.
Nàng không phải là người đáng trách.
Nàng đột nhiên nói: "Thần thiếp cungx không phải là người hay ghen tuông. Nếu Ngũ công chúa thật sự muốn, thần thiếp này nguyện ý nhường lại."
Mọi người nghe xong, ai nấy đều đổ dồn về phía Vân Nhược Linh với vẻ ngờ vực như thể vừa bị dội một gáo nước lạnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!