Hành Nguyên đế nghe vậy liền nhìn chằm chằm vào Tấn Vương với vẻ mặt khó chịu, sắc mặt trong chốc lát tối sầm lại: “Được lắm, cái tên Tấn Vương nhà ngươi, lúc trước ngươi có mưu đồ giết chết tẩu tẩu và nguyền rủa ca ca của ngươi, trẫm phạt ngươi năm mươi gậy, còn để ngươi đến tông miếu hối lỗi, nghiền ngẫm lại, có phải ngươi vì chuyện này mà thù hằn trẫm, cho nên mới dạy chim anh vũ nói những lời đó để nguyền rủa trẫm?” Tấn Vương nghe vậy, cả người run rẩy dữ dội, hắn ta trừng cặp mắt đầy phẫn nộ nhìn Sở Diệp Hàn, sau đó quay sang Hành Nguyên đế và nói: “Nhi thần không có, phụ hoàng, người nhất định không được tin vào lời xúi giục của kẻ khác, nhi thần xưa nay vẫn luôn tôn trọng phụ hoàng, kính trọng phụ hoàng, nhi thần yêu quý phụ hoàng còn không kịp, sao lại làm ra những chuyện như vậy được chứ?”
Hành Nguyên đế tức giận nói: “Không phải ngươi thì còn ai vào đây nữa? Tốt nhất là ngươi hãy nói sự thật cho trẫm biết, bằng không trẫm tuyệt đối sẽ không nương tay.”
Tấn Vương với một vẻ mặt oan ức, hắn ta hận không thể đem trái tim của hắn cắt ra, để minh chứng cho sự trong sạch của hắn ta với Hành Nguyên đế: “Thật sự không phải là nhi thần, nhi thần có thể thề với trời, nếu là nhi thần làm thì nhi thần sẽ chết rất khó coi, không có một cái kết tốt đẹp. Hơn nữa, nhi thần vẫn luôn kính yêu mẫu hậu, mẫu hậu cũng thương yêu nhi thần, nhi thần sao có thể nguyền rủa bà ấy chứ? Trong đây chắc chắn có vấn đề, nhi thần là bị người khác hãm hại.”
Hành Nguyên đế sửng sốt.
Quả thật.
Ông ta trừng phạt Tấn Vương, cho dù Tấn Vương có hận ông ta đi chăng nữa thì cũng không nên hận chính mẫu hậu của mình được.
Tấn Vương và Hoàng hậu tình cảm sâu đậm, sẽ không vì chuyện này mà nguyền rủa Hoàng hậu như vậy.
Ánh mắt của ông ta bất giác nhìn sang Tô Thường Tiếu bên cạnh, với một vẻ mặt đầy hoài nghi: “Không phải Tấn Vương, lẽ nào là ngươi?”
Đúng, nhất định là Tô Thường Tiếu.
Nàng ta là con dâu của Hoàng hậu, từ lâu giữa mẹ chồng và con dâu đã xảy ra mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, nói không chừng là nàng ta xúi giục.
Tô Thường Tiếu vội vàng lắc đầu: “Phụ hoàng anh minh, Hoàng hậu là di mẫu của nhi tức, đều là người nhà Tô gia, nhi tức sao dám nguyền rủa bà ấy được chứ? Còn nữa, nhi tức một lòng kính trọng phụ hoàng, từ trước đến giờ chưa từng có hiềm khích với phụ hoàng, một lòng hiếu thuận phụ hoàng, nhi tức sao lại làm ra những chuyện đại nghịch bất đạo như vậy được chứ?”
Tô Minh cũng vội vàng đứng dậy, chắp tay nói: “Hoàng thượng, chuyện này phải được giải quyết thận trọng, Tấn Vương và Tấn Vương Phi dù sao cũng là người có tấm lòng hiếu thảo, nếu như bọn họ thật sự rắp tâm hại người thì sao lại ngu xuẩn như vậy được, rõ ràng biết là con chim anh vũ này không thể trốn đi đâu được, còn dám dạy chim anh vũ này nói như vậy. Chuyện này rõ ràng là bị người khác động tay động chân vào rồi, vậy nên phải điều tra kỹ xem là con chim anh vũ này đến cuối cùng đã qua tay của bao nhiêu người rồi, là do ai huấn luyện nó, thì mới có thể tra ra hung thủ thật sự.”
Hành Nguyên đế nghe vậy lập tức tỉnh ngộ, đồng thời nút thắt trong lòng cuối cùng cũng được gỡ ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!