Hành Nguyên đế hít thở sâu một hơi, nghiêm nghị nói: “Tra, nhất định phải điều tra kỹ càng, Kinh Triệu Phủ Doãn có đó không?”
Kinh Triệu Phủ Doãn là một chức quan tam phẩm do Trương đại nhân quản lí về trật tự và an toàn của cả kinh thành, là người đảm nhiệm chức trách nặng nề của đất nước và tất nhiên là hôm nay hắn ta cũng có mặt ở đây: “Thần đây, Hoàng thượng.”
Hành Nguyên đế tức giận nói: “Nhanh chóng đem con chim anh vũ này nhốt lại, sau đó cùng với Tấn Vương phủ điều tra kỹ càng chuyện này, nhất định phải tra ra chân tướng sự việc.” Dám nguyền rủa ông ta băng hà, nếu để cho ông ta biết được là ai đã dạy cho nó thì ông ta nhất định sẽ giết chết hắn.
Trong lòng Vân Nhược Linh cảm thấy hơi căng thẳng khi nghe được tin Trương Phủ Doãn sẽ điều tra kỹ càng chuyện này.
Bởi vì sau khi nàng bán xong con chim anh vũ ngày hôm đó, quay đầu lại và cứu Hiền Vương giữa đám đông.
Liệu nàng có bị người khác nhận ra không?
Nếu như đến lúc đó bọn họ điều tra ra được Hiền Vương, sẽ đi hỏi Hiền Vương có quen biết nàng hay không, vậy thì không xong rồi.
Nhưng mà, may mắn thay lúc đó nàng mặc trang phục của nam nhân, Hiền Vương cũng sẽ không biết nàng là ai, nên nàng yên tâm hơn một chút.
Sở dĩ con chim anh vũ này bị Trương Phủ Doãn đem đi điều tra kĩ càng vì nó chính là đầu sỏ của tội ác.
Có điều, nó bay cao như vậy, làm sao mà bắt nó xuống được đây?
Trương Phủ Doãn ngẩng đầu nhìn lên bên trên, thấy chim anh vũ vẫn đang bước đi ngạo nghễ trên xà, hơi lo lắng gãi gãi lỗ tai: “Hoàng thượng, xin người hãy đợi một lát để thần bắt con thú vật này xuống” Bên cạnh có người hỏi: “Nhưng con chim anh vũ này bay cao quá, làm sao mà bắt đươc?”
Bên cạnh lại có đại thần đề nghị rằng: “Vi thần đề nghị, dùng mũi tên bắn nó, khiến nó bị dồn ép mà bay xuống đây”
Sở Diệp Hàn lạnh lùng nhíu mày: “Nếu nó bị một mũi tên ngẫu nhiên bắn chết thì làm sao? Bây giờ nó có thể là chứng cứ quan trọng nhất để bắt được tên sát thủ, nó không thể chết được, nếu như nó chết rồi thì ai sẽ giải oan cho Tấn Vương đây? Kẻ sát thủ đằng sau làm sao mà bắt được?”
Vị đại thần kia nghe vậy, trong chốc lát đã sợ đến nỗi da đầu căng ra, vội vàng nói: “Vương gia nói rất đúng, con chim anh vũ này quả thật không được chết, xem ra cũng không được bị thương, Trương Phủ Doãn, vì sự trong sạch của Tấn Vương, ngài nhất định phải chăm sóc tốt cho con chim anh vũ này, không được để cho nó xảy ra chuyện gì.”
Tấn Vương bên cạnh vì muốn chứng minh sự trong sạch của chính mình, vội vàng nói: “Đúng, con chim anh vũ này có liên quan đến sự trong sạch của bổn vương, nó tuyệt đối không được xảy ra chuyện, vẫn là nên nghĩ ra một biện pháp khác tốt hơn để dỗ dành nó xuống đây.”
Sau khi nghe những gì mọi người nói, Vân Nhược Linh phát hiện ra được là Sở Diệp Hàn thật sự rất phù hợp với việc dẫn tình huống. Tình huống này dẫn rất tốt.
Lúc này, nàng tin rằng không ai dám giết chết con chim anh vũ này nữa, tạm thời Tiểu Bạch sẽ không nguy hiểm đến sinh mạng, còn có thể trải qua những ngày tháng tốt đẹp, nàng cảm thấy yên tâm rồi. Nhưng còn Tấn Vương với Tô Thường Tiếu này, vì dựa vào Tiểu Bạch để tìm ra bàn tay đang gây tội ác ở đằng sau, cho nên họ nhất định sẽ không làm nó bị thương.
Chỉ cần bọn họ không động thủ, Tiểu Bạch sẽ bình an vô sự.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!