Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

“Sở Quốc nhân tài đầy rẫy, hóa ra chỉ là khoe khoang.” Phong Lăng Thiên cũng lạnh lùng trả lời. Ngay khi những lời này được nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy mặt đỏ bừng.

Lời nói của Phong Vũ lập tức kích thích tinh thần của mọi người, ai cũng muốn bắt bẻ lời nói của nàng ta, thế nhưng không ai có thể chơi được đàn không dây nên cũng không ai dám đứng lên vì sợ sẽ trở thành mục tiêu để người ta nhắm đến.

Nhìn thấy Sở Quốc bị dồn ép đến mức này, Hành Nguyên Đế xấu hổ đến mức lập tức lo lắng nói: “Sở Quốc của ta, thật sự là không có ai có thể chơi được cây đàn này? Nếu có người có thể, trẫm chắc chắn sẽ có một phần thưởng lớn!”

“Hồi bẩm hoàng thượng, cây đàn này không có dây. Làm sao có thể chơi được, thần không biết chơi.” Thái Phú Hãn Bân đứng lên, vẻ mặt xấu hổ nói.

Thái sư Lý Tỉnh thở hắt một hơi, chỉ vào Phong Lăng Thiên, tức giận nói: “Thái tử Lăng Thiên rõ ràng là đang làm khó cho đất nước chúng ta. Cây đàn này không có dây, làm sao có thể chơi được?”

Phong Lăng Thiên điên cuồng chế nhạo, trong mắt đầy vẻ giễu cợt: “Một sảnh đầy người như thế này cũng không tìm được một nhân tài nào. Sở Quốc dù gì ở trong lòng tất cả mọi người trong Trung Nguyên với ngàn năm kinh nghiệm. Văn minh Hoa Hạ chỉ như vậy thôi? Các ngươi không chơi được, cho nên nói chúng ta làm khó dễ ngươi. Không có dây thì như thế nào, bọn ta cũng có thể chơi được không phải sao?”

“Đúng thế, điều này chỉ cho thấy Sở Quốc của các ngươi luôn tìm cách nâng cao danh vọng, cái gì mà trai tài gái sắc, không ai có thể đánh bại, đều là tự lừa mình dối người. Nếu như không ai có thể chơi được cây đàn này, hoàng huynh, huynh cứ đem bảo vật này cất đi thì hơn.” Phong Vũ tự hào nói.

Nghe được lời chế giễu hung hăng của Phong Vũ, mọi người trong đại sảnh vừa tức giận vừa xấu hổ. Ai ai trong đây cũng đỏ bừng cả mặt, không tìm được cách chống trả, đành phải ngậm bò hòn làm ngọt.

Hành Nguyên Đế cảm thấy mất mặt, muốn tìm ngay một cái lỗ để chui vào.

“Chờ đã.” Ngay khi Phong Lăng Thiên chuẩn bị cầm lấy cây đàn, một giọng nữ lạnh lùng vang lên.

Mọi người sửng sốt trong chốc lát, ngước mắt lên, liền nhìn thấy Vân Nhược Linh cao quý bước ra trong bộ y phục Vương Phi màu lam sẫm.

Ngay khi bước ra ngoài, nàng cao giọng nói với Phong Lăng Thiên: “Thái tử chờ một chút, cây đàn không dây này, bổn vương phi có thể chơi.”

Nàng vừa dứt giọng, đại điện bỗng nhiên có mấy tiếng xì xầm.

Mọi người bắt đầu bàn tán.

“Không phải chứ? Nàng ấy có thể chơi được cây đàn không dây này sao? Nàng ta không phải là không có tài năng, đạo đức, học thức và kĩ năng hay sao? Ngay cả một chữ cũng không biết, thật sự có thể chơi đàn?”

“Đúng thế, thật buồn cười. Cây đàn này đến dây cũng không có, nàng ta sẽ chơi như thế nào?”

“Ly Vương Phi này là muốn ra mặt cướp hào quang sao? Chờ nàng ta chơi không được, còn không phải sẽ làm trò cho người khác cười đến lộ cả hàm răng lớn.”

Hành Nguyên Đế đều nghe thấy tất cả những điều mà mọi người nói, vậy nên nhìn Vân Nhược Linh không tin tưởng: “Ly Vương Phi, ngươi thật sự có thể chơi được cây đàn này hay sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận