Nếu như không làm khó được, nàng sẽ lại hỏi câu khác, dù sao nàng ta cũng phải luôn gây khó khăn cho Lăng Thiên, mới có thể kéo lại được một ván.
Phong Lăng Thiên cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi lại cau mày như cũ.
Thời gian một nén hương là rất ngắn, cho nên hắn ta phải cố gắng suy nghĩ.
Nhưng mà hắn ta đã vắt óc suy nghĩ hết hơn nửa ngày, cũng không nghĩ được một câu trả lời hoàn hảo.
Nhìn thấy nén hương kia sắp cháy hết rồi, hắn ta sốt ruột nói: “Có phải người đó là một người có hình dáng quái dị hay không? Cho nên lông mày và mắt mới ở sai vị trí.”
“Thái tử trông thấy một người có hình dáng quái dị sao?” Triệu Vương phi hỏi.
“Không có.” Phong Lăng Thiên lạnh lùng đáp, gương mặt lập tức gương nghiêm nghị, hắn ta luôn luôn tự xưng là mình thông minh, nhưng giờ lại không nghĩ ra câu trả lời.
Lúc này, một nén hương kia đã cháy xong rồi, nhìn hương cháy hết, hắn ta không thể làm gì khác hơn là lắc đầu với vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Bổn thái tử quả thực không nghĩ ra được, vậy làm phiền Triệu Vương phi giải thích cho Bổn thái tử.”
Tất cả mọi người đều tò mò nhìn Triệu Vương phi, ai cũng muốn biết câu trả lời.
Triệu Vương phi cười một tiếng, đột nhiên đi tới giữa cây cột sơn son thiếp vàng kia, sau đó chống hai tay trên đất, làm tư thế lộn ngược lại.
Sau khi nàng ta lộn ngược thì nhướng lông mày về phía mọi người: “Câu trả lời là lộn ngược lại, các ngươi nhìn xem, có phải lông mày của ta ở dưới mắt không?”
Mọi người nhìn một cái rồi lập tức cười.
Thì ra là như vậy.
Phong Lăng Thiên cũng bừng tỉnh hiểu ra, không nghĩ tới câu trả lời là như thế, mà hắn ta mãi cũng không nghĩ ra được.
Hắn ta vừa mới nhìn thấy Ly Vương phi và Triệu Vương phi thủ thỉ vào tai nhau mấy câu, sau đó Triệu Vương phi mới bước ra, chẳng lẽ, câu đố này là Ly Vương phi dạy nàng ta.
Điều này chứng minh rằng, người thông minh thật sự chính là Ly Vương phi.
Hắn ta không ngờ rằng, nữ nhân xấu xí bị đồn đại không có học thức cũng không có kĩ thuật kia lại thông minh như vậy.
Sở Diệp Hàn thật là có phúc, có thể lấy một Vương phi thông minh như vậy, Phong Vũ muốn gả cho hắn thì quả thật là khó khăn.
Hắn ta chắp tay về phía Triệu Vương phi rồi nói: “Là Triệu Vương phi thông minh, tại hạ bái phục.”
Lúc này Triệu Vương phi mới cười đứng dậy, vỗ vỗ tay một cái, rồi nói: “Chẳng qua là ta chỉ nói đùa một chút, Thái tử đừng để ở trong lòng.”
Nói xong, nàng ta nhảy lên một cách tinh quái, trở lại chỗ ngồi của mình.
Hành Nguyên đế thấy một Triệu Vương phi nhỏ bé mà có thể lấy lại thể diện cho Sở quốc, lập tức cảm thấy trên mặt vô cùng vẻ vang, ông ta thoải mái cười nói: “Lăng Thiên Thái tử, Triệu Vương phi chẳng qua là so tài cùng ngươi một chút, ngươi cũng đừng để ở trong lòng.”
“Nào, chúng ta uống rượu!”
“Uống rượu.”
Phong Lăng Thiên giơ ly rượu lên, cùng Hành Nguyên đế không chạm mà cụng ly một cái, coi như là vừa rồi đã xóa bỏ hiềm khích trước đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!