Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hắn khó tin nhìn toàn bộ thứ này, ánh mắt vô cùng khiếp sợ và cả thán phục, đây là cái vật quỷ quái gì vậy, thật sự là quá thần kỳ.

Lẽ nào, Vân Nhược Linh vừa rồi mới nói chính là dựa vào cái này ăn gian, gảy được bài hát.

Cũng chính là, nàng căn bản không gảy Vô Huyền Cầm, là dựa vào âm thanh phát ra của cái hộp âm nhạc này, lừa gạt tất cả mọi người.

Cõi đời này lại có cái hộp tự động phát ra tiếng, hơn nữa thanh âm của nó lại trong trẻo êm tai vô cùng, hắn không nhịn được nghi ngờ nhìn về phía Vân Nhược Linh: “Ngươi rốt cuộc là người phương nào? Ngươi không phải là Vân Nhược Linh trước kia, có đúng không?”

“Ngài hiểu rõ về Vân Nhược Linh trước kia sao? Ngài làm sao biết ta không phải, thật là buồn cười.” Vân Nhược Linh mới là không ngu thừa nhận thân phận thật của mình, nếu không sẽ bị cho là ma quỷ rồi thiêu chết.

Sở Diệp Hàn ngẩn người ra, đúng là hắn không hiểu rõ về Vân Nhược Linh trước kia.

Nhưng hắn cũng nhìn ra được, nàng bây giờ và nàng của trước kia không giống nhau, là một trời một vực.

Nhìn chiếc hộp âm nhạc trong tay có thể phát ra âm thanh rất êm tai, Sở Diệp Hàn thử nhấn một cái vào cái nút ấn kia, âm nhạc bất ngờ ngừng lại, hắn lập tức nhét cái hộp vào trong ngực, trầm giọng nói: “Cái hộp này Bổn vương tịch thu, tránh việc để ở chỗ của ngươi, bị người khác phát hiện sẽ không tốt.”

Thật ra là vì hắn cảm thấy cái hộp này quá thú vị, âm nhạc bên trong rất êm tai, hắn rất thích, muốn lấy được nó nên mới nói như vậy.

Vân Nhược Linh đột nhiên lạnh lùng khiêu khích, nàng đưa tay ra cướp lại ngay cái hộp kia: “Dựa vào cái gì? Đây là đồ của ta, ngài dựa vào cái gì mà tịch thu, trả lại cho ta!”

“Không trả, vào trong tay Bổn vương rồi thì chính là đồ của Bổn vương, ngay cả ngươi cũng là người của Bổn vương, đồ của ngươi, tự nhiên cũng sẽ thuộc về Bổn vương.” Sở Diệp Hàn mặt vênh váo nói.

“Làm sao ngài lại không biết xấu hổ như vậy, ta không phải người của ngài, đồ của ta lại càng không thuộc về ngài, ngài trả lại cho ta!”

Vân Nhược Linh nói xong, tức giận đánh về phía Sở Diệp Hàn, phải lấy lại cái hộp kia.

Ngay lúc này, bánh xe dường như đụng phải một hòn đá, chiếc xe rung lên, người nàng bất chợt ngã vào trong ngực Sở Diệp Hàn.

“Cẩn thận.” Sở Diệp Hàn ôm nàng, bỗng nhiên quanh quẩn trên đầu mũi là một mùi hương thoang thoảng của hoa mai, ngửi rất dễ chịu, làm tinh thần người ta vô cùng sảng khoái, trong lòng trở nên rạo rực.

Hắn vòng tay ra, ôm cái eo thon gọn của nàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận