"Đúng vậy, bổn vương bị bệnh, bệnh của bổn vương đều do phụ thân ngươi gây ra! Lúc này, bổn vương thật sự muốn giết ngươi để báo thù cho mẫu thân!" Trong mắt Sở Diệp Hàn tràn đầy hận thù. Hắn không ngừng nghĩ đến việc Vân Thịnh đâm kiếm vào tim của mẫu hậu, lúc đó hắn trốn trong bóng tối, một lão thái giám bịt chặt miệng. Thái giám không cho hắn lên tiếng, cũng không cho hắn chạy ra cứu mẫu thân, chỉ để cứu mạng hắn. Nếu không có thái giám, hắn đã bị thanh kiếm của Vân Thịnh giết luôn rồi.
Vì tận mắt chứng kiến tội ác của Vân Thịnh, hắn chỉ có thể nhìn mẫu thân chết mà thôi. Hành Nguyên đế đã dùng thuốc độc để giết phụ thân của mình, sau đó dùng kiếm tự tay giết mẫu thân, sau khi phụ thân đã chết thì giả mạo chiếu chỉ của triều đình mục đích là truyền ngôi cho chính mình.
Ông ta đã ban hành một sắc lệnh và tuyên bố với công chúng rằng phụ thân của hắn đã chết vì bệnh nặng, và mẫu thân của hắn quá yêu phụ thân và không chịu đựng được nỗi đau thương này nên bà đã tự chôn mình dưới đất, để lại hai đứa con bơ vơ.
Làm sao thiên hạ biết được mẫu thân của hắn bị chính Vân Thịnh giết chết, rồi tạo một hiện trường giả là tự chôn mình dưới đất.
Không thể nghĩ rằng Vân Thịnh giết mẹ hắn bằng một nhát dao ở cổ…
Hắn tận mắt chứng kiến cảnh tượng này và vì quá kích động lên đã ngất xỉu. Bây giờ, nhìn thấy Vân Nhược Linh, hắn như nhìn thấy Vân Thịnh, và trái tim hắn đau đớn đến tàn nhẫn. Vân Nhược Linh chỉ biết rằng Sở Diệp Hàn đang nghĩ đến mối hận thù của gia tộc mình, nhìn thấy hắn như vậy nàng rất sợ hãi.
"Ngài hận phụ thân ta, ngài đi tìm phụ thân ta báo thù đi, tìm ta thì có ích gì? Ta đâu có làm hại gia đình ngài." Vân Nhược Linh lạnh lùng nói.
Tất cả chuyện này đều do Hành Nguyên đế và Vân Thịnh làm, tại sao nàng phải chịu?
Nghĩ lại phụ thân nguyên chủ thật là hồ đồ, Sở Diệp Hàn và phụ thân có mối thù không đội trời chung, nhưng cuối cùng vẫn chọn vương gia làm phu quân, thật sự là quyết định sai lầm.
“Đừng lo lắng, bổn vương này sẽ tìm hắn, đến lúc hắn phải chết, hắn sẽ tự nhiên chết.” Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.
Khi có thực lực, hắn sẽ không giữ lại những thứ đáng ra phải diệt trừ, và không sót một ai.
Vân Nhược Linh Nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Sở Diệp Hàn, đột ngột hít một hơi lạnh, đừng bao giờ khiêu khích những người đang báo thù, nhất là người đàn ông có thực lực rất mạnh.
Sở Diệp hàn nói xong thì lạnh lùng buông Vân Nhược Linh ra, lạnh lùng nhìn nàng một cái rồi quay người rời khỏi Phi Nguyệt Các.
Nhìn thấy hắn rời đi, Vân Nhược Linh mới có thể nhẹ nhàng hít một hơi thở.
Trời ơi, tay hắn làm bằng sắt hay sao, và hắn gần như bóp nát quai hàm của nàng và khiến nàng đau đến chết đi sống lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!