“Thuộc hạ đáng chết!” Người áo đen quỳ phịch một tiếng xuống đất: “Võ công Ly Vương cao cường, vốn dĩ đã khó có thể đối phó, mà lần này xung quanh hắn lại có rất nhiều hộ vệ, thuộc hạ khó có cơ hội ra tay. Nhưng mà, lúc ấy thuộc hạ giả mạo là người của Phong Lăng Thiên, tin chắc rằng đã châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Ly Vương và Phong Lăng Thiên, đến lúc đó, hai người họ hai con mãnh hổ tự mình đánh nhau, Vương gia có thể ngồi đó mà ngư ông đắc lợi.”
Tấn Vương hừ lạnh một tiếng: “Nói như vậy, các ngươi vốn dĩ không làm Sở Diệp Hàn bị thương, mà còn hại chết và bị thương mấy người mình? Một đám phế vật, thùng cơm! Bổn vương kêu các ngươi đi làm việc này, khó như thế nào? Không dễ gì mới bắt được cơ hội tốt như đêm nay, cho rằng hộ vệ bên cạnh hắn ít, dễ dàng đâm chết hắn, không ngờ rằng, vậy mà lại thất bại, thật đúng là một lũ ngu xuẩn!”
Tô Thường Tiếu vội vàng an ủi Tấn Vương: “Vương gia, chàng cũng biết rằng võ công của Sở Diệp Hàn cao như thế nào mà, nếu không hắn cũng không trở thành Chiến thần. Tuần cũng không ngờ tới, Sở Diệp Hàn sẽ giữ lại chiêu hậu âm thầm mai phục, sắp xếp hộ vệ của hắn. Giết Sở Diệp Hàn, không phải là chuyện một sớm một chiều, chúng ta cần phải nhẫn nại, từ từ!”
“Nàng sẽ không vì đau lòng cho hắn, nên mới khuyên bổn vương thế này chứ?” Tấn Vương nghi ngờ nhìn Tô Thường Tiếu, con ngươi âm trầm quỷ quyệt.
Trong lòng Tô Thường Tiếu âm thầm lộp độp, vội vàng cúi đầu xuống, bày tỏ lòng trung thành với hắn ta: “Vương gia, ta cũng chỉ vì tốt cho chàng. Trước kia chúng ta với hắn náo loạn một trận đao kiếm, hại chàng bị trừng phạt hai lần. Hiện tại chàng nguyên khí đại thương, cần phải điều dưỡng cơ thể cho thật tốt trước đã, thuận tiện chuẩn bị đợt ám sát tiếp theo. Chờ cơ thể chàng điều dưỡng tốt rồi, mọi việc đều bố trí thoả đáng, sau đó giết hắn cũng không muộn.”
Tấn Vương cười lạnh lùng: “Đó là chuyện đương nhiên, bổn vương tuyết đối sẽ không từ bỏ cơ hội giết hắn, hắn còn sống một ngày, ngôi vị Thái Tử của bổn vương sẽ tràn ngập nguy cơ. Không, là giang sơn của nhà họ Sở ta, sẽ bị đe doạ! Chỉ cần hắn chết, mới có thể đổi về sự an bình cho nhà họ Sở chúng ta!”
Nghe được lời này, Tô Thường Tiếu run lên.
Hiện giờ nàng ta còn đang yêu Sở Diệp Hàn sâu đậm, không muốn hắn chết.
Nhưng mà, nếu như Sở Diệp Hàn cản trở con đường của Tấn Vương, làm nàng ta không thể trở thành Hoàng Hậu, nàng ta chỉ có thể nhẫn tâm làm vậy với hắn.
Nàng ta nói: “Vương gia, có phải chỉ cần Sở Diệp Hàn chết, thì Hoàng Thượng sẽ lập người làm Thái Tử sao?”
Như vậy, nàng ta sẽ trở thành Thái Tử Phi, tương lai sẽ trở thành Hoàng Hậu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!