Huống hồ còn có nhiều hoàng tử ở trong như vậy, Thái tử phi như nàng thật sự không dễ làm.
Nghĩ đến đây, nàng ta nói: “Vương gia, chàng yên tâm, cho dù chàng làm gì, ta cũng sẽ ủng hộ chàng. Đêm nay ám sát không thành công, ngày sau chúng ta tiếp tục, hơn nữa, đêm nay chúng ta đánh là cờ hiệu của Phong Lăng Thiên, Sở Diệp Hàn cũng không nghi ngờ đến chúng ta được, chúng ta chỉ cần đợi xem bọn họ chém giết thôi.”
“Được, bổn vương để cho bọn họ chó cắn chó, cả hai đều thiệt.”
“Vương gia không hay rồi, mấy cửa hàng của chúng ta ở kinh thành đột nhiên cháy rồi, hình như bị người phóng hoả.” Lúc này, quản gia của phủ Tấn Vương hoảng hốt chạy vào.
“Cái gì? Vậy mà có người dám đốt cửa hàng của bổn vương, cháy như thế nào rồi? Quan phủ đi chữa cháy chưa? Là ai đốt?” Tấn Vương giận đùng đùng đứng lên, phẫn nộ nhìn quản gia.
Quản gia kia bị doạ đến sắp khóc: “Lão nô cũng không biết, là tiểu nhị của cửa hàng đến truyền lời, vương gia, mấy cửa hàng tơ lụa và trang sức kiếm được nhiều tiền nhất của chúng ta ở kinh thành đều bị cháy rồi, tiểu nhị kia nói bây giờ thế lửa rất lớn, người bên trong đã chạy ra, vẫn chưa đốt chết người, nhưng vàng bạc châu báu, quần áo trang sức, ngân phiếu trong cửa hàng của chúng ta toàn bộ bị cháy hết rồi, tổn thất ước chừng lên đến mười vạn.”
“Cái gì? Tổn thất lại lớn như vậy? Mau, đưa bổn vương đi xem thử, xem có thể vãn hồi một chút tổn thất nào hay không.” Tấn Vương nói xong, lập tức khoác áo choàng lên, đi ra bên ngoài.
Tô Thường Tiếu cũng sốt ruột đuổi theo, nàng ta nghi ngờ nói: “Vương gia, tại sao lại trùng hợp như vậy, chúng ta mới ra tay xong, cửa hàng lập tức bị đốt? Đây rốt cuộc là ai làm? Lẽ nào Ly Vương biết là chúng ta làm, vì vậy đã sai người đến báo thù?”
Cơ thể Tấn Vương hơi ngừng lại: “Hắn nhanh như vậy sao? Người của chúng ta nguỵ trang đến không chê vào đâu được, làm sao hắn có thể biết được?”
“Nhưng người chúng ta đắc tội gần đây, chỉ có một mình hắn, chỉ có hắn và người đối đầu ở trong triều.” Tô Thường Tiếu lo lắng nói.
Nàng ta bây giờ là Tấn Vương phi, đương nhiên tất cả lấy quyền lợi của phủ Tấn Vương làm điểm xuất phát.
“Đợi bổn vương đi điều tra, nếu như thật sự là hắn làm, bổn vương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Ly Vương phủ.” Tấn Vương lạnh lùng thề.
Trong Ly Vương phủ.
Sau khi Mạch Liên làm xong chuyện, nhanh chóng đi vào Tinh Thần Các, bẩm báo với Sở Diệp Hàn: “Vương gia, thuộc hạ đã sai người đốt mấy cửa hàng của Tấn Vương, tổn thất lần này của hắn, ít nhất là mười vạn lượng bạc.”
“Có tổn thương đến người vô tội không?” Sở Diệp Hàn hỏi.
“Không có, lúc người của chúng ta đang đổ dầu, đã làm ra tiếng vang, làm cho toàn bộ tiểu nhị trong cửa hàng đều hoảng sợ chạy ra ngoài. Bây giờ Tấn Vương dẫn theo Kinh Triệu Phủ Doãn, đang hổn hển chạy đến đó rồi, nhìn dáng vẻ lo lắng không yên của hắn, chắc là rất tức giận.” Mạch Liên nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!