Chẳng bao lâu sau, nhóm Mạch Liên đã khiêng Vân Nhược Linh đến tẩm điện của Sở Diệp Hàn, chờ đến lúc bọn họ đi vào, phát hiện Sở Diệp Hàn đã mơ mơ màng màng lăn lộn trên giường, hắn đưa tay quơ trên giường, dường như đang tìm gì đó, trong miệng còn lẩm bẩm: “Người đâu, bổn vương muốn nữ nhân? Vương Phi đâu?”
Nói xong, hắn lật người, lại ngủ thiếp đi.
“Vương Gia, người mà ngài muốn đến rồi đây.” Mạch Liên nhỏ giọng, đặt Vân Nhược Nguyệt đã ngất đi lên giường, sau đó ba người cấp tốc chạy ra khỏi tẩm điện, còn tinh tế đóng cửa phòng lại.
Vừa ra khỏi phòng, Mạch Lan có chút lo lắng nói: “Nhỡ đâu Vương Gia chỉ muốn đi ngủ, không nghĩ đến chuyện này thì làm sao đây?”
“Không đâu, ngươi không thấy mê tình hương vừa rồi chúng ta đốt lên đã phát huy tác dụng à? Vương Gia đã động tình, chúng ta mau đi thôi, tránh khỏi việc nghe được mấy thứ không nên nghe, tối nay lại không ngủ được.” Mạch Liên nói.
“Chúng ta tiếp tục uống rượu, thế nào? Vừa rồi chỉ lo rót cho Vương Gia, ta còn chưa uống đủ.” Phong Khánh Dương nhỏ giọng.
“Ta cũng đang có ý này, đi thôi.” Mạch Liên nói.
Nói xong, ba người nhanh chóng đi vào căn phòng khi nãy bọn họ uống rượu.
Căn phòng này cách tẩm điện và trắc điện đều có chút xa, cho nên bọn họ sẽ không nghe được tiếng Vương Gia làm việc, cho Vương Gia và Vương Phi không gian riêng.
-
Lúc này, mùi hương của mê hương tình trong tẩm điện đã càng lúc càng nặng, Sở Diệp Hàn hít vào qua nhiều, cơ thể đã sớm khô nóng.
Hắn lúc này đầu váng mắt hoa, cơ thể nóng đến khó chịu, thật muốn tìm nữ nhân đến để giải tỏa một chút.
Đột nhiên, hắn nghiêng người, lập tức đè đến một cơ thể mềm mềm.
Hắn mở to hai mắt đã say khướt, nhìn thấy trên giường mình đột nhiên có thêm một nữ nhân, lúc này, dưới tác dụng song song của rượu và mê tình hương, thần chí của hắn đã không còn minh mẫn, ý thức hỗn loạn, nhìn thấy bên cạnh có một nữ nhân, bèn nhào về phía nàng.
Hắn hôn lên môi nàng ngay lập tức, bá đạo nuốt lấy tất cả của nàng…
Vân Nhược Linh đã sớm ngất đi, chẳng hề hay biết gì nam nhân trên người mình, Sở Diệp Hàn cũng nhắm mắt lại, chỉ là hành động theo bản năng.
Hắn chỉ biết hắn hiện tại đang rất khó chịu, đầu sắp nổ tung, bức thiết muốn tìm người giải tỏa, cho nên, hắn cũng mặc kệ người dưới thân là nữ nhân nào, hắn chỉ xem nàng như Vân Nhược Linh, thoải mái giải tỏa.
Chẳng bao lâu sau, hai người đã hai hợp thành một, cả phòng kiều diễm.
-
Một bên khác, Đàm Nhi đã sớm mở cửa sau ra, chờ Giang Hằng đến.
Lúc này, bọn thị vệ còn tuần tra ở bên ngoài viện, ai lại nghĩ đến Ly Vương phủ sẽ có nội tặc, có người mở cửa sau ra cho kẻ trộm tiến vào.
Giang Hằng vì để tăng thêm dũng khí cho minh, nên trước khi ra ngoài đã uống vài hớp rượu, có điều hắn ta cũng không uống say.
Vừa uống rượu vào, cả người hắn ta đã nóng lên, gan cũng to ra.
Trong giờ hẹn của hắn ta và Đàm Nhi, hắn ta cấp tốc xong vào cửa sau, dựa theo bản đồ mà Đàm Nhi lúc trước đã cho hắn ta, đi đến Phi Nguyệt Các.
Kết quả hắn ta lại đi nhầm đến Tinh Thần Các.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!