Sở Diệp Hàn lập tức nói: “Chuyện bổn vương hứa với nàng cũng đã hoàn thành, bổn vương đã viên phòng với nàng, không còn sau đó nữa đâu.”
Oành một tiếng, như có khối đá lớn nện thẳng vào lòng Nam Cung Nguyệt.
Đầu óc nàng ta lập tức xung huyết, không dám tin mà nhìn Sở Diệp Hàn: “Hàn, sao chàng lại đối xử với ta như thế? Chẳng lẽ chàng đã viên phòng với ta rồi thì không còn yêu ta nữa? Tại sao chàng lại nói những lời này?”
“Đừng có gọi tên bổn vương!” Sở Diệp Hàn giận dữ lên tiếng.
Đầu hắn vẫn đang rất đau, đau dữ dội, như bị kim đâm vậy.
“Vương Gia, chàng tính sau rồi, chàng không phải hứa chỉ viên phòng với ta, chàng nói là, muốn cùng ta sinh một đứa trẻ. Nhỡ đâu lần này ta không mang thai, vậy phải làm sao đây?” Nam Cung Nguyệt nói vô cùng đáng thương.
Sở Diệp Hàn lúc này thật sự không muốn nhìn thấy Nam Cung Nguyệt, từ đầu tới cuối hắn không hề yêu nàng ta, trước đó cũng chỉ là cảm kich ơn cứu mạng của nàng ta, nên mới nghe nàng ta, cưới nàng ta.
Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện, hắn không hề yêu nàng ta, ngay cả việc nhìn nàng ta cũng khiến hắn không thoải mái, huống chi thân cận với nàng.
Vừa nghe đến việc còn phải thân cận với nàng ta, thần kinh của hắn đều đã căng ra, bỗng dưng lui về sau một bước, âm thanh lạnh lùng nói: “Nàng đi ra ngoài trước đi!”
Hắn hiện tại không muốn nhìn thấy nàng ta, vừa nhìn thấy nàng ta, hắn sẽ nhớ đến chuyện tối qua, sẽ cảm thấy buồn nôn, cảm thấy mình phản bội Vân Nhược Linh.
“Không, ta không đi, Vương Gia, chàng đã ghét ta như thế, tại sao lúc trước lại muốn cưới ta? Là chàng đã dùng tám đại kiệu cưới về Vương phủ, chàng bây giờ nói không cần là không cần, chàng không thấy có lỗi với ta sao?” Nam Cung Nguyệt cuồng loạn gào thét.
Nàng ta tối hôm qua mới bị Giang Hằng làm nhục, hiện tại lại bị Sở Diệp Hàn ghét bỏ, nàng ta đã sắp hỏng mất rồi.
Sở Diệp Hàn rất muốn nói, lúc trước hắn vốn không muốn cưới nàng.
Là nàng ta chạy đến nói cho hắn biết, nói nàng ta không thích Nam Cung phủ, nàng ta ở Nam Cung phủ luôn bị mẹ con chủ mẫu ức hiếp, nói nàng ta sống ở Nam Cung phủ tuyệt không hạnh phúc.
Nàng ta nói nàng ta yêu hắn, muốn gả cho hắn, muốn cùng hắn sống chung với nhau.
Hắn cảm kích ơn cứu mạng của nàng ta, lại thêm lúc ấy hắn bị Tô Thường Tiếu phản bội, sau khi uống say, thấy vóc dáng nàng ta và Tô Thường Tiếu có vài phần tương tự, lại thêm vì để chọc tức Tô Thường Tiếu, cười đồng ý với nàng.
Hắn lúc ấy căn bản không có một chút tình cảm nào với Vân Nhược Linh, thậm chí vô cùng chán ghét nàng, muốn cưới nữ nhân khác về để chọc tức nàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!