“Đúng thế, nha hoàn bên người Nguyệt Trắc Phi đều không hiểu lễ nghi như thế sao? Hay là bình thường Nguyệt Trắc Phi không dạy dỗ nàng ta, làm nha đầu, không thể phát ngôn bừa bãi trước mặt Vương Phi, không có giáo dưỡng như thế?” Tiểu Lam cũng nhanh miệng nói.
Đây là cái gọi là chủ nào tớ nấy.
Bây giờ Vân Nhược Linh đã trở nên lợi hại, nha hoàn của nàng ta đương nhiên sẽ không yếu đuối như trước kia nữa.
Đàm Nhi sau khi nghe xong, lập tức giận đến oán hận trừng hai người một chút, lại không tìm được lời nào để phản bác.
Bởi vì thân phận của Vân Nhược Linh vẫn đang còn đặt ở đây, nàng ta phải cúi đầu rất nhiều.
Nam Cung Nguyệt thấy thế, dưới đáy lòng nàng ta hừ lạnh một tiếng, lúc này cứ để Vương Phí phách lối thêm vài ngày nữa.
Đợi đến khi nàng ta mang thai con của Vương Gia, để xem nàng còn phách lối được nữa không.
Nàng ta lạnh lùng nhìn Vân Nhược Linh một chút, lặng lẽ nói: “Tỷ tỷ, thật ra nói nhiều lời như thế, tỷ có thật sự dám nói trong lòng tỷ không có chút cảm giác nào không? Tỷ có biết buổi tối hôm qua Vương Gia dịu dàng với ta như thế nào không? Ngài ấy thật sự là vừa dịu dàng lại vừa ân cần, những vẫn không mất đi bá khí, ngài ấy thật sự có mùi vị nam nhân. Ngài ấy còn nói, chỉ khi đụng vào ta, ngài ấy mới biết được, hóa ra giữa nữ nhân với nữ nhân cũng có khác biệt. Hóa ra nữ nhân mà ngài ấy thật lòng muốn và nữ nhân chuốc thuốc ngài ấy, cảm giác đó hoàn toàn khác nhau.
Vân Nhược Linh trong lòng nhất thời sững sờ.
Sở Diệp Hàn thật sự nói nàng như thế?
Nàng không nghĩ đến, hắn ta sẽ nói những lời này với Nam Cung Nguyệt.
Nhìn thấy sắc mặt Vân Nhược Linh thay đổi, biết nàng bị kích thích, nàng ta lập tức nói tiếp: “Tỷ tỷ, tỷ tuyệt đối đừng hiểu lầm, ta đến tìm tỷ là để thỉnh an tỷ, không có ý gì khác. Thế nhưng ta cũng không ngờ, trải qua một đêm mặn nồng, Vương Gia sẽ yêu ta như thế, ngài ấy nói, nhờ vào đêm qua, ngài ấy lại làm quen với ta một lần nữa, ngài ấy còn nói, ngài ấy sẽ cho ta thật nhiều con cái, nếu như lần này ta không mang thai được, ngài ấy vẫn sẽ muốn ta, cho đến khi ta mang thai mới thôi.”
Nghe nói như thế, trong lòng Vân Nhược Linh buồn bực, cứ như bị kim châm.
Vừa nghĩ đến hình ành Sở Diệp Hàn và Nam Cung Nguyệt mây mưa với nhau, tâm trạng của nàng đã rất kém.
Tại sao nàng lại đau buồn, nàng thích hắn sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!