Lúc ban đầu, hắn thấy nàng ta ngã xuống đất, đã thật sự cho rằng nàng ta bị ức hiếp.
Bây giờ nghĩ lại, cảm thấy không đúng lắm, Vân Nhược Linh xưa nay không phải kiểu người chủ động gây sự.
Nam Cung Nguyệt cũng không phải như hắn thấy, không phải là một con thỏ trắng nhỏ.
Nghe được Sở Diệp Hàn tra hỏi, Nam Cung Nguyệt nhanh chóng bất an nói: “Ta, ta thật chỉ là muốn đi thăm tỷ tỷ, Vương Gia, có phải chàng hiểu lầm ta không?”
“Mạch Liên, đưa Trắc Phi về, tìm đại phu đến nhìn vết thương cho nàng.” Sở Diệp Hàn nói xong, lạnh lùng đưa Nam Cung Nguyệt vào lòng Mạch Liên.
Bất thình lình, trong lòng Mạch Liên có thêm một nữ nhân, hắn ta sợ như thể bị ném cho củ khoai lang nóng bỏng tay, nhanh chóng đẩy Nam Cung Nguyệt vào lòng Mạch Lan: “Mạch Lan, đệ đưa đi đi, đệ quen thuộc Vũ Nguyệt Các hơn ta.”
“Đệ có việc, không có thời gian đâu, Lý Tam đưa đi.” Mạch Lan nói xong, lại vứt Nam Cung Nguyệt vào lòng Lý Tam, sau đó nhanh chóng lui lại hai bước, như thể sợ bị dính vào nàng ta.
Lý Tam cũng hết cách, hắn ta không thể nào từ chối nữa.
Hắn ta vội vàng nói: “Phu nhân, thuộc hạ đưa người trở về, Đàm Nhi, ngươi mau đi mời đại phu đến.”
Nói xong, hắn ta ôm lấy Nam Cung Nguyệt rời đi.
Nam Cung Nguyệt thấy thế, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nàng nhìn về phía Sở Diệp Hàn, không cam tâm, nói: “Vương Gia, chàng tin ta, ta thật không có ý gì khác, chân của ta đau quá, chàng có thể đến thăm ta không?”
Sở Diệp Hàn căn bản không muốn để ý đến nàng ta, hắn lạnh lùng xoay người, lại đi về hướng Phi Nguyệt Các.
-
Trong Phi Nguyệt Các, Thu Nhi đang bên cạnh khuyên nhủ Vân Nhược Linh: “Vương Phi, người đừng buồn, trong lòng Vương Gia chắc chắn là có người, vừa rồi ngài ấy ôm Trắc Phi đi cũng chỉ là tội nghiệp nàng ta, thấy nàng ta bị thương nên mới ôm nàng ta đi.”
Vân Nhược Linh cười lạnh một tiếng: “Hắn đều đã viên phòng với nàng ta, lại còn có ta sao? Có điều ta cũng chẳng hiếm quý gì, lần này ta đã quyết định, tiếp tục ly hôn với hắn, cho đến khi rời khỏi được Ly Vương phủ thì thôi.”
“Nương nương, người đừng nói nhảm như thế, người không phát hiện ra rằng Vương Gia đã yêu người sao? Ngài ấy viên phòng với Nguyệt Trắc Phi chỉ là bởi vì nợ ơn cứu mạng của Nguyệt Trắc Phi, việc này cho thấy ngài ấy là một nam nhân trọng tình trọng nghĩa, ngài ấy chỉ là muốn cho Nguyệt Trắc Phi một đứa bé, thật ra trong lòng ngài ấy vẫn có người.” Tiểu Lam nói.
Tửu Nhi cũng nói: “Đúng vậy đấy nương nương, từ xưa đến nay, nam nhân vốn là tam thê tứ thiếp, Vương Gia ưu tú như thế, thân phận lại tôn quý, sau này sớm muộn cũng sẽ nạp thiếp, sẽ có Trắc Phi, nếu như nương nương không điều chỉnh tâm thái, sau này sẽ lại đau buồn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!