Nhị phu nhân nghi hoặc nói:" Ta, ta là Nhị phu nhân của Tướng phủ, ta không có phẩm cấp gì."
"Nếu như không có phẩm cấp, sao ngươi lại dám khiển trách Ly Vương phi? Chẳng lẽ ngươi muốn dám phạm thượng sao?"
Sở Diệp Hàn lên tiếng, nặng nề đặt ly trà trong tay lên bàn, vẻ mặt tràn đầy tức giận.
Thấy Sở Diệp Hàn nổi cơn thịnh nộ, Nhị phu nhân vội vàng nói: "Xin Vương gia bớt giận, thiếp thân không dám."
Bà ta vốn tưởng rằng Sở Diệp Hàn không sủng ái Vân Nhược Linh, mình liền có thể dạy dỗ nàng.
Không ngờ rằng Sở Diệp Hàn lại bảo vệ Vân Nhược Linh, thật là quá hiếm thấy.
Vân Cẩm Yên cũng vội vàng nói: "Xin Vương gia bớt giận, nương của ta cũng là vì muốn tốt cho Vương gia, không muốn Vương gia bị đại tỷ khinh thường, nương của ta không có ý gì khác."
"Không có ý gì khác thì tốt, nhớ kỹ, Vân Nhược Linh là Vương phi của Ly Vương phủ, ai cũng không được phép khinh thường, càng không thể khiển trách, nếu không thì chính là đang đánh vào mặt của Ly Vương phủ."
Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.
"Dạ, Vương gia, chúng ta đã biết."
Nhị phu nhân cắn môi, bất đắc dĩ nói.
Bà ta không nghĩ tới Sở Diệp Hàn lại bảo vệ Vân Nhược Linh như vậy, còn cảnh cáo và trách mắng bà ta, hại bà ta bị mất mặt, thật là tức chết mà.
Vân Cẩm Yên phát hiện, Sở Diệp Hàn vừa nói như vậy, chủ đề nàng ta muốn lấy thân báo đáp liền bị quên đi.
Nàng ta lại nhìn về phía Sở Diệp Hàn, mặt đầy hy vọng nói: "Vương gia, lần trước ngài đã cứu ta, ta còn chưa đền ơn cho ngài.”
“Mặc dù trong phủ của ngài đã có đại tỷ của ta nhưng vẫn thiếu một người phục vụ ngài mặc áo, ăn cơm. Tiểu nữ tình nguyện chăm sóc ngài, nếu như không thể báo đáp ân tình của ngài, tiểu nữ sẽ vô cùng tự trách."
Sở Diệp Hàn sững sờ.
Chẳng lẽ hắn từ chối vẫn chưa đủ rõ ràng ư?
Sao cô nương này vẫn còn muốn chen vào vương phủ của hắn?
Hắn nói: "Trong phủ của bổn vương không thiếu hạ nhân, nếu như tiểu thư muốn làm nha hoàn thì có thể tìm một nơi khác, đầy tớ trong phủ của bổn vương rất đông đúc, quả thực không thiếu, xin tiểu thư không cần tự trách quá mức."
Vân Cẩm Yên ngẩn ra, nàng ta trợn to hai mắt.
Nàng ta không hề muốn đến Ly Vương phủ làm đầy tớ được không?
Nàng ta muốn gả cho Sở Diệp Hàn làm Trắc phi.
Ngay tức khắc, nàng ta thẹn thùng đỏ mặt, cho rằng Sở Diệp Hàn không hiểu ý của nàng ta, vội nói: "Vương gia, ngài hiểu lầm rồi, ta không muốn đến vương phủ làm hạ nhân, ta, ta chỉ muốn chăm sóc ngài, muốn giúp đỡ bên cạnh ngài."
"Xin lỗi, vương phủ cũng không thiếu ma ma trông nom."
Sở Diệp Hàn lành lạnh trả lời.
"Vương gia, ta, ta không muốn làm ma ma."
Vân Cẩm Yên cắn môi, sắp òa khóc.
Vân Hinh Lam thấy vậy liền vội la lên: "Vương gia, nàng không định làm hạ nhân, nàng muốn xuất giá!"
"Xuất giá?"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!