"Vân Thịnh, bổn vương đồng ý cho ngươi trừng trị như vậy lúc nào?"
Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.
Ánh mắt của hắn mang nồng nặc thù hận, quét về phía Vân Thịnh.
Vân Hinh Lam vừa nghe vậy, tức khắc như bắt được một cơ hội sống, vội vàng bò lổm ngổm về hướng Sở Diệp Hàn: "Vương gia, có phải là ngài bằng lòng tha thứ cho ta đúng không? Ta cũng biết ngài là người tốt, ta không hề nhìn lầm người, ta biết ngài sẽ thương tiếc ta."
Khóe miệng Sở Diệp Hàn nở một nụ cười nhạt như tới từ địa ngục: "Sao ngươi biết bổn vương sẽ thương tiếc ngươi? Hãm hại hoàng thân, tội đáng chết vạn lần, quan trọng nhất chính là, ngươi sỉ nhục bổn vương, sao bổn vương có thể vừa ý loại dung chi tục phấn như ngươi? Đem một mặt hàng như vậy tới khiến cho bổn vương buồn nôn, tội thêm một bậc!"
Nói xong, trong mắt hắn mang theo ý giận ngút trời, lạnh lùng nhìn về phía Vân Thịnh: "Vân Thừa tướng, hai mươi gậy làm sao đủ? Chẳng lẽ ngươi muốn bao che cho nàng ta sao? Nếu ngươi dám lấp liếm, bổn vương không thể làm gì khác ngoài áp giải nàng ta tới nha môn cho quan phủ xử lý."
Vân Thịnh nghe vậy, trên trán lập tức chảy mồ hôi lạnh.
Vân Hinh Lam càng bị dọa sợ, người xụi lơ trên đất, nàng ta vốn tưởng rằng Sở Diệp Hàn sẽ tha cho nàng ta.
Không ngờ rằng hắn lại chê trừng phạt vừa rồi quá nhẹ.
"Vương gia tha mạng, đừng đưa ta tới nha môn."
Hiện tại Vân Hinh Lam đã biết không thể chọc vào Sở Diệp Hàn, một khi bị áp giải tới nha môn, chưa nói danh tiếng của nàng ta sẽ bị phá hủy, lấy tội danh không tôn trọng và hãm hại hoàng thân của nàng ta, đoán chừng phải bị nhốt khoảng mười năm.
Vậy thì cả đời của nàng ta sẽ bị hủy hoại.
Ánh mắt oán hận của Vân Thịnh quét qua Sở Diệp Hàn, ông biết Sở Diệp Hàn hận ông, đây là hắn đang trả thù ông ta.
Sở Diệp Hàn thật là ác độc, dùng phương pháp này để ông ta phải trừng trị con gái mình, khiến lòng ông ta rỉ máu, lại không thể không nghiêm phạt.
Tuy ông ta không muốn nhưng để bảo toàn danh tiếng của Vân Hinh Lam, chỉ đành phải, cắn răng nói: "Phạt năm mươi gậy, thêm cấm túc một tháng, Vương gia, ngươi cảm thấy thế nào?"
Năm mươi gậy, người có thân thể không tốt thì sẽ bị đánh chết.
Bỗng nhiên, Sở Diệp Hàn nhìn về phía Vân Thịnh với vẻ không dám tin: "Vân Thừa tướng, dù gì nàng ta cũng là nữ nhi ruột thịt của ngươi, ngươi phạt như vậy không khỏi quá nặng, tuy nhiên ngươi đã mở miệng quý, vậy thì năm mươi gậy đi, có điều phải là thi hành công khai, bổn vương muốn giám sát hình phạt, tránh cho có người để lọt."
Khóe miệng Vân Thịnh co rút ác liệt.
Rõ ràng là Sở Diệp Hàn bảo ông ta phải phạt nghiêm, cuối cùng lại trách cứ ông ta phạt nặng.
Trong lòng ông ta cực kỳ tức giận, lại không thể không gọi hạ nhân: "Người đâu, hành hình.”
Bọn hạ nhân nhanh chóng chạy tới, cầm gậy và dây thừng trong tay, áp tải Vân Hinh Lam đặt lên ghế dài, buộc người và tay chân của đem nàng ta lại rồi bắt đầu dùng gậy đánh.
Vân Hinh Lam không ngờ rằng nàng ta chỉ quyến rũ nam nhân lại rơi vào kết cục thế này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!