"Vương gia, ngay cả Thu Nhi cũng không rõ ràng, vì sao nàng ta lại ngủ trên mặt đất. Nếu như ngủ thiếp đi, ồn ào của chúng ta không thể không đánh thức nàng ta dậy. Nguyên nhân duy nhất chính là, Phi Nguyệt Các thật sự có trộm xông vào, tên trộm đã đánh ngất Thu Nhi. Hơn nữa, rất có thể hắn ta còn đang núp ở bên trong, vì sự an toàn của tỷ tỷ, chúng ta phải đi vào lục soát, tìm ra tên trộm."
Nam Cung Nguyệt nhìn về phía Sở Diệp Hàn, bộ dáng chính nghĩa.
Ánh mắt Sở Diệp Hàn bắn về phía trong phòng kia, căn cứ vào tình hình của Thu Nhi, cùng Nguyệt ma ma làm chứng, hắn cũng hoài nghi có trộm xông vào Phi Nguyệt Các.
Lúc này bên ngoài bày ra thiên la địa võng, tên trộm trốn không thoát, rất có thể còn ở bên trong.
Nếu hắn ta ở bên trong, vạn nhất chó cùng dứt dậu, làm tổn thương Vân Nhược Linh thì làm sao bây giờ?
Cho nên, hắn hướng thị vệ lạnh lùng phất tay: "Người đâu, đi vào lục soát, dù lật tung cả Phi Nguyệt Các, cũng phải tìm cho được tên trộm kia.”
Tô Thất Thiếu vẫn còn ở bên trong, trong lòng Vân Nhược Linh căng thẳng, nàng chắn một tay trước mặt Sở Diệp Hàn: "Khoan, Vương gia, đây là phòng của ta, có kẻ trộm hay không, ta biết rõ hơn các ngươi, không có kẻ trộm trong đó, không được soát. Đến lúc đó mặc kệ các ngươi lục soát có lục soát được hay không, mọi người đều cho rằng trong phòng ta có trộm, đều sẽ bất lợi đối với danh tiếng của ta.”
Sự thật là, vừa rồi khi Tô Thất Thiếu muốn chạy trốn, phát hiện phía trước có truy binh, sau đó có người chặn.
Hơn nữa Nam Cung Nguyệt muốn sai người phá cửa xông vào, nàng sợ các nàng nhìn thấy Tô Thất Thiếu, đành phải để Tô Thất Thiếu trốn vào trong tủ quần áo, nàng nhanh chóng đi ra, liền đóng cửa phòng lại.
Hiện tại Tô Thất Thiếu vẫn còn ở trong phòng, làm sao nàng có thể cho người đi vào lục soát.
Nam Cung Nguyệt nhìn chằm chằm Vân Nhược Linh, lại nhìn về phía Nguyệt ma ma.
Nguyệt ma ma nhìn Trần Phong trốn trong bóng tối, thấy Trần Phong gật đầu kiên định, bà ta vội vàng gật đầu với Nam Cung Nguyệt.
Ánh mắt của bà ta cực kỳ âm lãnh.
Nam Cung Nguyệt vừa nhìn ánh mắt của Nguyệt ma ma, trong lòng nóng lên.
Ý Nguyệt ma ma là, trong phòng này có người, bảo nàng ta dũng cảm xông vào.
Hơn nữa, chính là tên trộm kia, chỉ cần có người xông vào, túm lấy tên trộm này, mặc kệ vương phi với hắn ta có gian tình cũng được, hay là bị hắn ta khinh bạc cũng được, thanh danh của nàng ta đều bị hủy.
Vậy thì nàng đừng mơ ngồi vào vị trí vương phi này nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!