Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

"Bổn vương chỉ nói đi cùng nàng, nhưng bổn vương chưa từng nói muốn cùng nàng về Vũ Nguyệt Các."

Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.

Cùng đường trở về, cũng gọi là cùng nhau đi, chỉ là điểm đến không giống nhau mà thôi.

"Vương gia. chàng không muốn về với ta sao? Nhưng lần trước chúng ta viên phòng, rõ ràng quan hệ của chúng ta rất tốt, thủy nhũ giao dung, chàng đối với ta thập phần yêu thương, ấm áp che chở, vì sao trong nháy mắt chàng lại thay đổi?”

Nam Cung Nguyệt nói, nước mắt chảy xuống.

“Nàng đừng nhắc đến hai chữ viên phòng với bổn vương, nàng đi đi. Người đâu đưa Nguyệt trắc phi về.”

Sở Diệp Hàn nghe được hai chữ viên phòng liền cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, cả người khó chịu.

Hai chữ này, phảng phất như sự phản bội của hắn đối với Vân Nhược Linh, hắn không muốn nghe.

"Vương gia, ta đã là người của chàng, vì sao chàng lại không tiếp nhận ta. Rốt cuộc nàng ta có chỗ nào tốt, chàng lại vì nàng ta, ngay cả ta cũng không cần nữa?”

Nam Cung Nguyệt quật cường nhìn Sở Diệp Hàn, không muốn đi.

"Nàng nói nhảm cái gì vậy? Bổn vương không có ý gì với nàng ta.”

Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.

Giờ phút này, hắn không muốn thừa nhận tình cảm của hắn đối với Vân Nhược Linh, một khi thừa nhận, Nam Cung Nguyệt sẽ lấy thù giết phụ mẫu để trói buộc hắn.

Sao hắn dám nói với Nam Cung Nguyệt, hoặc là người thân, hắn lại yêu nữ nhi của kẻ thù.

"Phải không? Dựa vào sự bảo vệ của chàng đối với nàng ta, ta không tin chàng không có ý gì với nàng ta. Vương gia, chàng từng hứa với ta, sẽ cho ta một đứa con.”

Nam Cung Nguyệt sờ sờ bụng bằng phẳng của mình, lần thứ hai nhắc nhở Sở Diệp Hàn.

Sở Diệp Hàn đột nhiên biến sắc, ánh mắt kinh hãi: “Bổn vương đã cùng nàng viên phòng, nàng còn muốn cái gì?”

"Chỉ viên phòng làm sao đủ? Giữa chúng ta mới...một lần mà thôi, nhỡ lần này ta không mang thai, chẳng lẽ vương gia không giữ lời hứa của mình, để cho ta mang thai sao?”

Nam Cung Nguyệt tuyệt vọng cười lạnh, nàng ta cười rất thê lương, trên mặt chảy nước mắt.

Tại thời điểm này, nàng ta cảm thấy bản thân giống như một kẻ tội nghiệp cầu xin tình yêu.

Rõ ràng biết mặt dày đi xin cũng xin không được.

Nàng ta vẫn giống như một chú hề, tiếp tục cầu xin, khiến bản thân thấp bé như hạt bụi, mất tất cả nhân phẩm, nhưng không thể đổi lấy một chút tình yêu của hắn.

Sở Diệp Hàn nhìn bộ dáng hèn mọn của Nam Cung Nguyệt, nhớ tới đêm tuyết kia, bộ dáng nàng ta cứu hắn, tâm của hắn nhất thời mềm nhũn.

Ánh mắt hắn nặng nề nhìn nàng ta: “Nàng muốn cái gì, bổn vương đều có thể cho, kể cả tài sản, địa vị, quyền thế của bổn vương, thậm chí là tính mạng. Nhưng hài tử, xin lỗi bổn vương không thể.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận