"Không biết, phải tìm Trần Phong hỏi một chút, phu nhân, người chờ một lát."
Nguyệt ma ma nói xong, liền đi ra ngoài.
Một lúc lâu sau, bà ta dẫn Trần Phong đi vào.
Trên đường Trần Phong tới, vẫn nhát gan kinh hãi, cẩn thận dè dặt, sợ bị người khác thấy hắn ta cấu kết với Nguyệt ma ma.
Hắn ta đi vào, vội vàng cúi đầu, nói: "Phu nhân, tiểu nhân không nói dối, thật sự tiểu nhân đã nhìn thấy nam tử áo đỏ đi vào Phi Nguyệt Các, hơn nữa, hắn đánh ngất Thu Nhi, sau khi vào phòng Vương phi, sau đó cũng không thấy đi ra.”
"Ngươi chắc chắn? Vậy tại sao thị vệ không tìm được người?”
Nam Cung Nguyệt hỏi.
"Không biết, lúc ấy tiểu thấy hắn lẻn vào, liền lập tức đi tìm Nguyệt ma ma. Sau đó tiểu nhân vội vàng quay lại, theo lý thuyết, nếu tên trộm thật sự muốn làm gì đó với Vương phi, không có khả năng nhanh như vậy liền rời đi, cho nên tiểu nhân liền kết luận, tên trộm vẫn còn ở bên trong. Không ngờ, hắn ta lại không có ở đây."
Trần Phong cũng mù mịt, trong thời gian ngắn như vậy, khẳng định tên trộm vẫn còn ở bên trong.
Nhưng vì sao thị vệ lại không tìm được.
Nam Cung Nguyệt lạnh lùng híp mắt lại: "Chẳng lẽ tên trộm kia nhân lúc ngươi đi tìm Nguyệt ma ma đã trốn đi? Hoặc là hắn có thuật độn thổmới không để người khác tìm thấy.”
"Phu nhân, thuật độn địa sẽ phá hủy mặt đất, trong phòng Vương phi vẫn còn nguyên vẹn, không có chỗ nào bị tổn hại. Xem ra, lần này vương phi vận khí tốt, không biết vì sao tên trộm sớm chạy trốn, nếu như lần sau, nàng ta sẽ không may mắn như vậy đâu."
Nguyệt ma ma âm ngoan nói.
Nam Cung Nguyệt thất vọng cắn răng: "Bổn phu nhân ngược lại hy vọng, còn có thể có lần sau.”
Với tính cách của Sở Diệp Hàn, nếu phát hiện Vân Nhược Linh thật sự giấu người, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Rất nhanh, Nam Cung Nguyệt cho Trần Phong vài thỏi bạc, kêu hắn tiếp tục giám sát động tĩnh của Phi Nguyệt Các, mới để cho hắn đi.
Chờ Trần Phong đi, Nguyệt ma ma đến gần Nam Cung Nguyệt, âm ngoan nói: "Phu nhân, người yên tâm, rất nhanh sẽ có lần sau. Chỉ có hoàn toàn diệt trừ nữ nhân kia, tâm của Vương gia mới có thể trở về. Lần trước vương gia đã cùng người viên phòng, nói rõ trong lòng vương gia có người, chỉ là hiện tại Vương phi chắn ở giữa, chỉ khi không có nàng ta ở đây, Vương gia mới có thể hoàn toàn thuộc về người”
Nhớ tới chuyện viên phòng, trong lòng Nam Cung Nguyệt lộp bộp.
Chỉ có nàng ta biết, cũng nàng ta viên phòng chính là Giang Hằng, không phải Sở Diệp Hàn.
Nếu Giang Hằng chạy ra vạch trần, nàng ta sẽ xong đời.
Hiện tại nàng ta thấy may mắn vì Giang Hằng vẫn còn ở trong đại lao, xem ra, nàng ta phải tìm cơ hội giết Giang Hằng này, miễn cho hắn ta tiết lộ chuyện này.
"Lần này coi như Vân Nhược Linh may mắn, lần sau, nàng ta sẽ không may mắn như vậy đâu."
Nam Cung Nguyệt lạnh nói.
Lần này, nàng ta tạm thời buông tha trước.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!