Tại lúc Tửu Nhi vừa nhìn thấy Vương gia đến đã muốn nhắc nhở Vương phi, đáng tiếc, nàng ấy bị sát ý trong mắt Vương gia dọa, sợ tới mức chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, nào dám mở miệng nhắc nhở Vương phi nữa.
Lúc đứng ở bên ngoài, nàng ấy cũng đã nghe thấy âm thanh tiếng người nói chuyện bên trong, chỉ biết kẻ cắp kia vẫn đang ở trong phòng của Vương phi, vả lại cũng quen biết Vương phi.
Nàng ấy ở bên ngoài canh giữ cho Vương phi, muốn đợi kẻ cắp kia đi rồi mới hỏi rõ ràng chuyện gì đang xảy ra.
Kết quả, Vương gia lại đến đây.
Nàng ấy có linh cảm, nếu vừa rồi nàng ấy dám mở miệng, nhất định sẽ khiến Vương gia nổi cơn thịnh nộ, bị một chưởng của hắn đánh chết!
“Ngài, sao ngài lại ở đây?” Vân Nhược Linh thấy Sở Diệp Hàn chặn ở cửa như một ngọn núi lớn, nàng nuốt nước bọt, không khỏi lùi lại.
Tô Thất Thiếu lạnh lùng liếc nhìn Sở Diệp Hàn, trong mắt hắn ta lộ ra vẻ thờ ơ và máu lạnh, khác hẳn với bộ dạng yêu nghiệt tà mị vừa rồi.
Sở Diệp Hàn nhìn thấy hai người này xuất hiện trong một căn phòng, ánh mắt hắn từ lâu đã tràn ngập tức giận, trầm giọng nói: "Bổn vương ở đây khiến cho ngươi rất thất vọng sao? Ngươi lại dám phản bộ ta, cùng Tô Thất Thiếu ở chung một chỗ! Lá gan của ngươi cũng thật lớn!"
"Ly Vương, ngài đừng trách nàng, muốn trách thì cứ trách bổn thế tử, là bổn thế tử chủ động tìm đến, không liên quan gì đến nàng. Ngoài ra, bổn thế tử và nàng chỉ là bạn bè, cũng không có làm chuyện gì vượt rào. Hơn nữa ngài cũng đã có sủng thiếp, ngài rõ ràng không thích nàng, cần gì phải chạy tới chỗ nàng gây chuyện?” Tô Thất Thiếu cong môi, mặt hắn ta hiện lên vẻ lạnh lùng cùng mỉa mai.
Ánh mắt tĩnh mịch của Sở Diệp Hàn nhìn chằm chằm hắn ta: "Cho dù bổn vương không thích nàng, nàng cũng là Ly Vương phi, ngươi cả gan dám xông vào Ly Vương phủ của ta, xâm nhập vào phòng của Vương phi. Đội cung tiễn, chuẩn bị cho tốt!"
Sở Diệp Hàn ra lệnh một tiếng, hai người Mạch Liên và Mạch Lan bọn họ đã chuẩn bị từ lâu, dẫn đầu một lượng lớn thị vệ xông vào, trong tay bọn họ cầm cung tên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tô Thất Thiếu, bao vây toàn bộ Phi Nguyệt Các nghiêm ngặt, con kiến có chui cũng không lọt.
Trong mắt Tô Thất Thiếu thoáng hiện lên một tia khinh thường, hắn ta bướng bỉnh bất tuân, hừ lạnh một tiếng: "Ly Vương, chỉ bằng vài người này của mà nghĩ giết được bổn thế tử, bổn thế tử còn chưa để vào mắt, có gan thì nhắm vào bổn thế tử ta, đừng làm khó dễ Vương phi."
Nói xong, thân hình cao lớn của hắn ta chợt lóe lên,chắn trước mặt Vân Nhược Linh.
Sở Diệp Hàn thấy vậy, lửa giận trong mắt hắn càng tăng lên, ánh mắt như sao lạnh, trong mắt hiện lên sát ý, đứng tại chỗ, hắn lạnh lùng phất tay, ra lệnh một tiếng: "Bắn tên!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!