Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hình dáng của hắn cao lớn sừng sững như một đỉnh núi đang áp sát tới, gắt gao đè nặng lên Vân Nhược Linh, khiến nàng không nhịn nổi mà nuốt khan một cái, không thể thở nổi.

Vân Nhược Linh nuốt nước bọt, lùi một bước về phía bức tường: “Là ngươi bảo ta nói đó, ta nói rằng cho dù ta có nghĩ đến nam nhân nào đi nữa thì ngươi cũng không có quyền can thiệp!”

Trời sinh cho nàng được cái bản tính không thích chịu thua ai, hắn càng uy hiếp nàng, nàng càng phải nói.

Cho dù trong lòng nàng không nghĩ như thế đi nữa thì nàng cũng không muốn phải cúi đầu trước hắn.

“Ngươi dám!” Sở Diệp Hàn nói xong thì tiến tới chế trụ hai vai của Vân Nhược Linh, đột nhiên hắn cúi đầu xuống, ngậm lấy môi nàng, hung hãn như muốn ăn tươi nuốt sống người ta.

Vân Nhược Linh không ngờ phương thức cãi nhau của cái tên này chính là cưỡng hôn nàng.

Nàng tức giận muốn đẩy hắn ra, nhưng cả cơ thể đã bị hắn ra sức đè lên tường, không thể cử động nổi.

Sở Diệp Hàn gắt gao giam giữ Vân Nhược Linh trong vòng tay mình, hắn nhắm mắt lại, mạnh mẽ nhấm nháp vẻ đẹp của đối phương.

“Sở Diệp Hàn…” Vân Nhược Linh vừa mới mở miệng nói chuyện, đang nói dở thì bị hắn nuốt hết mọi âm thanh, nàng chỉ có thể để cho hắn tùy ý hôn mình.

Một lúc lâu sau, Vân Nhược Linh thở dốc, mặt mày đỏ hết cả lên.

Chờ đến khi Sở Diệp Hàn kết thúc nụ hôn này, hắn ngẩng đầu, nhìn Vân Nhược Linh bằng ánh mắt thâm trầm nặng nề, mà Vân Nhược Linh còn đang trừng mắt nhìn hắn, hai mắt đỏ lên tức giận, nàng nâng tay lên rồi tát vào mặt hắn một cái coi như là phần thưởng.

Đương nhiên là lúc này nàng không có tát hắn được.

Nàng chỉ vừa mới giơ tay lên thì Sở Diệp Hàn đã nắm lấy tay nàng rồi.

Sở Diệp Hàn cười lạnh, đường đường là một chiến thần, sao hắn có thể bị nàng đánh được.

“Ngươi là đồ vô lại, ngươi là cái đồ móng heo không biết xấu hổ, buông ta ra.” Vân Nhược Linh không đánh được hắn, cơn tức trong lòng không có chỗ xả, ngay lập tức nàng ngước đầu lên, hung hăng đụng vào lồng ngực hắn!

Chỉ tiếc là lồng ngực của Sở Diệp Hàn lại cứng như kim cương, nàng đụng mà như không đụng, chẳng khác nào vừa đâm đầu vào một tấm sắt.

Vân Nhược Linh không chịu thua, thấy đụng đầu vào mà hắn không đau, lập tức nàng hung dữ há miệng, cắn vào cánh tay phải của hắn!

Một cơn đau như muối xát truyền tới từ bên cánh tay phải, lập tức Sở Diệp Hàn cau mày, vừa rồi nữ nhân này mới cắn hắn, không hề nể tình mà cắn hắn, giống y như một con cẩu vừa phát hiện kẻ trộm, giãy thoát khỏi xiềng xích rồi xông về phía tên trộm, cắn hắn đau muốn chết.

Nếu hắn không đẩy nàng ra chắc nàng sẽ cắn rơi một khúc thịt của hắn mất.

“Nữ nhân này, ngươi cầm tinh con cẩu sao?” Sở Diệp Hàn tức giận gầm lên một tiếng, đột nhiên hắn cúi đầu, vén phần áo bên đầu vai nàng rồi cắn xuống phần da thịt tuyết trắng ấy.

Trong khoảnh khắc cắn xuống vai nàng kia, Sở Diệp Hàn cũng sửng sốt, rõ ràng hắn chỉ cần đẩy nàng ra là được, thế mà tự nhiên lại học theo nàng, cũng cắn lại.

Hắn thật sự cảm thấy vai nàng rất trắng, mịn màng như tơ lụa, mềm mại như lông tơ khiến hắn nhịn không nổi, không kịp suy nghĩ gì mà cắn xuống một cái.

Trước đây hắn đã muốn cắn thử rồi, muốn xem xem thử rốt cuộc là nó có mùi vị gì, nhưng mà vẫn chưa có cơ hội.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận