Nói xong, hắn cúi người, dập đầu bình bịch xuống đất ba lần.
Vân Nhược Linh cảm thấy đám người này hình như đều rất sợ Sở Diệp Hàn, cứ như kiểu hắn sẽ ăn thịt người tới nơi.
Nhưng sao nàng lại có cảm giác người kia không hề sợ hãi, mà giống như một cây chân heo đẹp đẽ tinh xảo hơn.
Trưởng công chúa nhìn đệ đệ đến chống lưng cho mình, tự nhiên như được tiếp thêm sức mạnh.
Nàng ta lạnh lùng hừ một tiếng: “Vừa rồi không phải là ngươi ỷ vào việc được Hoàng thượng sủng ái cho nên rất kiêu ngạo sao? Không phải là ngươi đang xem thường người của Ly Vương phủ à? Diệp Hàn, hắn coi thường Ly Vương phủ tức là đang coi thường tiên đế và tiên hậu, hắn ngang nhiên sỉ nhục tiên đế và tiên hậu ở ngay Ly Vương phủ như vậy, còn ức hiếp làm nhục bổn cung, chuyện này không thể cứ cho qua mà được! Đối với loại tiểu nhân hai mặt như thế này thì đệ nói nên xử lí thế nào đây?”
Sở Diệp Hàn lạnh lùng nheo mắt lại: “Dám sỉ nhục tiên đế và tiên hậu, còn làm nhục huyết mạch còn sống của tiên đế, người đâu, mang Từ công công ra ngoài, đánh nặng năm mươi gậy!”
Từ công công vừa nghe thế thì lập tức sợ tới nỗi mềm nhũn cả người, vội vàng quỳ xuống trước mặt Sở Diệp Hàn cầu xin: “Vương gia tha mạng, thân thể lão nô không tốt, năm mươi gậy có thể sẽ đòi luôn mạng của lão nô mất. Cùng lắm thì lão nô hồi cung rồi báo lại cho Hoàng thượng rằng trưởng công chúa đang mắc bệnh nặng, phải ở lại Ly Vương phủ để chữa trị nên không thể trở về hoàng cung, để Hoàng thượng châm chước cho nàng một chút, hoãn lại thời gian hồi cung sau, ngài xem có được không?”
“Quá muộn! Chuyện của trưởng công chúa thì bổn vương sẽ nói cho Hoàng thượng.” Sở Diệp Hàn nói xong thì buông chén trà, lạnh lùng đứng dậy: “Người đâu, ra roi thúc ngựa lập tức tiến cung, trình thưa với Hoàng thượng rằng Từ công công sỉ nhục tiên đế và tiên hậu, xem xem Hoàng thượng muốn xử phạt hắn như thế nào.”
“Vương gia, năm ngoái cũng có một bị quan viên đã sỉ nhục tiên đế và tiên hậu ở ngay trước mặt mọi người, bị Hoàng thượng phán định hình phạt chém đầu, nhưng cả nhà hắn cũng bị lưu đày tới vùng biên giới phía bắc nghèo xơ nghèo xác, Từ công công này lại là một thái giám có tiếng cho nên chắc hẳn sẽ phải bị phạt nặng. Theo như thuộc hạ nghĩ thì có thể sẽ bị phán định hình phạt phanh thây xé xác.” Mạch Liên đứng ra nói.
Mạch Lan cũng thở dài, còn dùng tay vỗ vỗ lên cái đầu tròn tròn múp múp của Từ công công, nói: “Hoàng thượng kính trọng tiên đế và tiên hậu như thế, chăm sóc Vương gia và trưởng công chúa như thế, nếu ngài mà biết được Từ công công gây ra chuyện như vầy thì chắc cũng sẽ không buông tha dễ dàng đâu. Úi chà, là xé xác phanh thây đó! Đúng là thảm mà, đến cả thi thể cũng không được hoàn chỉnh nguyên vẹn, đây chính là kết cục khi dám bắt nạt trưởng công chúa đó.”
Mạch Lan vừa nói xong thì thấy Từ công công run lẩy bẩy từ cổ lên tận đỉnh đầu, những người khác sau khi hiểu được thì cũng thấy lạnh hết cả người.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!