Lúc nãy khi Tô Thường Tiếu bị ong mật đốt, hắn ta còn đang trong trạng thái say rượu, nên không thể đến bảo vệ thê tử.
Bây giờ tỉnh rượu, mới biết hành động lúc này của hắn ta thật sự không giống một nam nhân.
Còn không bằng một cô nương như Vân Nhược Linh.
Hắn ta nói xong rồi vội vàng chạy ra khỏi sảnh lớn, muốn đi thăm Tô Thường Tiếu, dù sao thì họ cũng là phu thê, trước khi thành thành đã có tình cảm, hắn ta vẫn luôn đau lòng nàng ta, chỉ lo nàng ta bị ong mật đốt đến mức hủy dung.
Rất nhanh, Tấn vương đã chạy đến bên hồ, nhìn thấy bên hồ vẫn vây quanh rất nhiều ong mật, mà cung nhân ném Tô Thường Tiếu vào trong hồ, có cung nhân kéo tay nàng ta, dùng nước lạnh trong hồ nước để rửa sạch cơ thể của nàng ta.
Nước rất lạnh mà ong mật lại sợ lạnh, nên khi chúng nó bị hấp dẫn lại đây, sau khi bay một vòng bên ngoài, thì lại dồn dập bay trở về hồ nước ôn tuyền.
Vì thế, nên ở đây chỉ còn lại vài con ong mật, Tấn vương cũng không bị đốt đến mức sưng đầu.
Quan trọng nhất là, mùi quái lạ trên người Tô Thường Tiếu bị rửa trôi, ong mật mới đi, nếu không chúng nó thà bị đông chết, cũng nhất định sẽ vây quanh nàng ta.
"Tô Thường Tiếu, nàng không sao chứ? Xin lỗi, lúc nãy bản vương uống say, không bảo vệ tốt cho nàng." Tấn vương thấy ong mật đi rồi, thì bước nhanh đến kéo Tô Thường Tiếu lên, hắn ta tràn đầy đau lòng nhìn nàng ta.
Nhưng, hắn ta vừa nhìn thấy mặt Tô Thường Tiếu thì đột nhiên "AAAA" một tiếng, đặt mông ngồi trên đất, cơ thể không ngừng lùi về phía sau, sắc mặt đen lại.
"Tô Thường Tiếu, mặt nàng... Sao mặt nàng lại biến thành như vậy?" Tấn vương nhìn thấy mặt Tô Thường Tiếu, đầu tiên là không dám tin, sau đó đột nhiên xoay người, chạy về phía đất trống rồi nôn mửa.
Bởi vì gần đây hắn ta không được sủng ái, nên lúc nãy mới uống rượu giải sầu uống, nên bây hắn hắn ta nôn ra rất nhiều rượu.
Tô Thường Tiếu nhìn thấy phản ứng của hắn ta, thân thể lập tức run lên, nàng ta vội vàng sờ lên mặt mình.
Trời ạ, mặt nàng ta đỏ thũng không thể tả nổi, còn nát hơn cục đá lát trên đường.
Nàng ta vội vàng nhìn về phía cung nữ hoàng hậu ban cho nàng ta, tức giận nói: "Ngươi có gương không? Mau, mau đưa cho bản vương phi một tấm gương, mau!"
"Có, bên người nô tỳ có mang." Cung nữ đó bị giọng nói của Tô Thường Tiếu dọa sợ đến run lên, vội vàng lấy một tấm gương đồng nhỏ từ trong tay áo ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!