Mọi người đều không biết bên trong có giấm, sợ bị phỏng.
Cho nên hắn mới nghĩ ra cái phương pháp này, muốn dùng để gây khó dễ nước Sở.
Không ngờ là Sở Diệp Hàn lại dám đáp ứng, hắn ngược lại thật muốn nhìn một chút.
Sở Diệp Hàn cười lạnh lùng một tiếng, nụ cười hào hoa phong nhã: "Nước Sở ta nhân tài đông đúc, giải đề như vậy cần gì phái nhân tài chân chính? Như vậy đi, Bổn vương liền phái Vương phi để cho nàng thử một chút. Nếu như nàng không dám đưa tay vào chảo dầu mò Thánh Châu ra, vậy nước Sở sẽ miễn cho nước Đại Ấp các ngươi xưng thần và tiến cống, cũng rút lui rút quân về, trả tự do cho các ngươi."
Tiếng nói vừa dứt, tất cả mọi người đều không dám tin nhìn Sở Diệp Hàn.
Phong Thân vương trực nổi giận thẳng thắn nói: "Ly vương, đây là quốc gia đại sự, ngươi sao có thể đùa? Hoàng thượng ở phía trước, ngươi sao há có thể hay Hoàng thượng làm chủ, chẳng lẽ ngươi muốn vượt quyền?"
Bảo Thân vương cũng nói: "Ly vương, nếu như Ly vương phi thua, ngươi có thể gánh vác được trách nhiệm này? Trong mắt ngươi còn có hay không Hoàng thượng, có hay không nước Sở?"
"Quốc gia đại sự bị ngươi đem ra làm trò đùa, dựa theo hiệp ước, nước Đại Ấp bọn họ chính là hàng năm cần tiến cống chúng ta, bọn họ ỷ lại không hết, chúng ta kể cả không giải được đề này, hắn cũng không thể đem nước Sở ra như vậy. Ly vương, những người tuổi trẻ các ngươi chính là thích dùng nghĩa khí, suy nghĩ không chu toàn."
"Các ngươi thật sự cho là vậy? Chúng ta lùi bước, không đánh cược, nước Đại Ấp sẽ tiếp tục tiến cống nước Sở? Các ngươi thật cho rằng bọn họ sẽ không chơi xấu?" Sở Diệp Hàn để tay ở sau lưng, một lòng bình tĩnh nói.
Tuy là những Thân vương này vẻ mặt phẫn nộ, hắn vẫn đứng vững vàng như cũ,, tiêu sái tùy ý, căn bản không coi bọn họ ra gì.
Các Thân vương nghe bậy thì lập tức sửng sốt.
Vừa mới nghe khẩu khí của Lạc Tai Hồ Tử, nếu như nước Sỏ không đánh cược, bọn họ thật sự có thể chơi xấu, từ nay về sau không tiến cống nữa.
Thà như vậy còn không bằng đánh cược một lần.
Lỡ như thắng rồi, nước Đại Ấp kia phải dựa theo ước định phải tiếp tục cống nạp, còn có thể ngăn chặn vẻ khoa trương của nước Đại Ấp.
Nhưng Ly vương phi là đàn bà con gái lại không biết võ công, thật sự có thể thắng được sao?
Bọn họ cũng không tin, cho nên cảm thấy Ly vương đang đùa.
Ánh mắt sâu thẳm của Hành Nguyên Đế nhìn chằm chằm Sở Diệp Hàn, trên đại điện này còn chưa đến phiên một người Thân vương như hắn thay vị Hoàng đế này làm chủ.
Trong mắt lộ ra sát ý, hung ác, lạnh lùng nói: "Ly vương, tốt, trẫm cho ngươi phái Ly vương phi xuất chiến, nhưng trẫm cảnh cáo trước. Nếu như Ly vương phi thua, không dám đưa tay vào trong chảo dầu, mò không ra Thánh Châu khiến nước Sở ta mất đi tiến cống của nước Đại Ấp, vậy thì toàn bộ Ly vương phủ ngươi đều phải đầu người rơi xuống đất, thay nàng tuẫn táng."
Đây là cơn giận của thiên tử, nổi giận lôi đình!
Tất cả mọi người nghe nói như vậy thì giật mình.
Bọn họ nhìn thấy trong mắt hoàng đế có sát ý đáng sợ, nhất thời cũng căng thẳng, lo lắng thaythay Ly vương và Ly vương phi.
Thái hậu không dám tin nhìn về phía Hành Nguyên Đế, chỉ cảm thấy gương mặt của ông ta âm trầm đáng sợ, tràn đầy sát ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!