“À? Thì ra là thế, thật có lỗi, trong phủ không có người thân nào lớn lên mà giống ta, ngài tìm nhầm người rồi. Nhưng mà, nếu sau này ta gặp nam tử giống ta, nhất định ta sẽ hỏi xem có phải là hắn không.” Thật lòng mà nói, dòng dõi nhà Vân thị không có ai lớn lên giống nàng, bất luận là nam hay nữ.
Việc này làm Vân Nhược Linh nghi ngờ, cùng là một cha sinh ra, làm sao nàng không giống với các tỷ muội trong phủ.
“Vậy thì xin tha thứ vì bổn vương đã quấy rầy! Thân thể của ta không tốt nên Hoàng thượng ân chuẩn cho ta hồi phủ trước. Ly vương phi, tạm biệt!” Hiền vương nói xong, bước đi nặng nề và được bọn sai vặt dìu đỡ.
Sắc mặt hắn tái nhợt, trên mặt đổ mồ hôi lạnh, thân thể như một đóa hoa thê lương nhưng lại vô cùng hoàn mỹ.
Nam tử đẹp như vậy, thật đúng là làm Vân Nhược Linh đau lòng.
Nàng nhìn bóng lưng của hắn, thầm nghĩ, cố gắng chống đỡ chút nữa, nàng cũng sắp cứu hắn rồi.
Cung yến nhanh chóng kết thúc, Hành Nguyên đế đột nhiên hỏi Sở Diệp Hàn: “Trẫm phái Từ công công tới đón Trưởng công chúa nhưng tiểu thái giám đi cùng hắn lại về bẩm báo rằng Trưởng công chúa bị bệnh nên ông ta muốn ở lại Ly vương phủ thăm nàng mấy ngày rồi cùng tiến cung. Trưởng công chúa bị bệnh có nghiêm trọng không? Có cần trẫm phái vài ngự y đi xem không?”
“Đa tạ Hoàng thượng quan tâm, Hoàng tỷ chỉ bị nhiễm chút phong hàn, thần sợ nàng ta lây cho Thái hậu nên để nàng ta trị khỏi bệnh xong rồi mới quay về.” Sở Diệp Hàn nói.
“Thì ra là thế, nhớ nhắc nàng chú ý thân thể, dưỡng thân thể cho tốt rồi quay về.” Hành Nguyên đế trầm giọng nói.
Thì ra là nhiễm chút phong hàn, ông ta còn tưởng bệnh gì cấp tính.
Thái hậu cũng quan tâm hỏi: “Khiết Vũ nhiễm phong hàn sao? Con dặn dò nàng nhất định phải dưỡng thân thể cho tốt, phong hàn này nghe thì có vẻ không nghiêm trọng nhưng có người chết rồi đấy. Nếu như nàng ở ngoài cung mà vui vẻ thì có thể ở một năm rưỡi rồi hồi cung, không cần vội.”
“Đa tạ Thái hậu, con sẽ truyền lại lời của Thái hậu với Hoàng tỷ để tỷ ấy an tâm tĩnh dưỡng ở Ly vương phủ một năm rưỡi rồi nói sau.” Sở Diệp Hàn lập tức nói tiếp.
Hành Nguyên đế nghe xong liền dùng ánh mắt thâm ý nhìn về phía hai người.
Kẻ tung người hứng, hai người này đã ấn định lịch trình của Trưởng công chúa rồi.
Ông ta không đồng ý Trưởng công chúa cứ ở lại Ly vương phủ, ông ta ước gì nàng ta sớm hồi cung, tốt nhất là bị khống chế trong cung.
Nhưng Thái hậu còn nói như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!