Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

“Lúc đó y bệnh nặng một thời gian. Thế nhưng mặc dù đang bệnh, y vẫn chưa bao giờ nghĩ đến bản thân mình, trong miệng vẫn luôn nhắc mãi về con. Lúc đó, y có nói một câu mà khiến ai gia nhớ mãi, y nói y tình nguyện chịu khổ thay con, cũng không muốn con sinh bệnh. Y nói y tình nguyện dùng mệnh của mình để đổi mệnh cho con.”

Hành Nguyên đế sửng sốt một chút, ông ta không nghĩ tới, khi còn nhỏ đại ca lại đối xử tốt với ông ta như vậy.

Ấn tượng về đại ca trong lòng ông ta, là hận. Bởi vì đại ca luôn đặt ra những yêu cầu rất cao với ông ta, ông ta hận hắn luôn trông coi bản thân mình, cho nên vẫn luôn không phục.

Đến cuối cùng, hai huynh đệ thường xuyên vấp miệng, cãi nhau. Hận ý của ông ta với đại ca càng ngày càng sâu, hơn nữa ông ta vốn dã tâm bừng bừng, sau này liền đoạt ngôi vị Hoàng đế của đại ca.

Thái Hậu nói tới đây, trên gương mặt đã rơi đầy nước mắt, lệ ướt cả vạt áo : “Còn có một năm, bởi vì thân thể con suy nhược, bị Phong Thân vương xem thường, con lý luận với hắn ta, còn bị hắn ta đánh cho một trận. Lúc ấy, sau khi đại ca con biết chuyện này, một thân một mình chạy đi tìm Phong Thân vương báo thù, y đánh Phong Thân vương đến nỗi răng rơi đầy đất. Song, y cũng bị đánh đến mặt mũi bầm dập. Lúc ấy các con đều đã trưởng thành, con vẫn luôn trách đại ca con quản thúc con, trách chúng ta thiên vị y, còn thường xuyên cãi nhau với y. Cho nên sau khi y trở về, liền bảo ai gia không cần nói chuyện này với con. Miễn cho con cho rằng y đang giả nhân giả nghĩa, giả mù sa mưa. Thế nên, ai gia vẫn luôn không nói cho con.”

“Những chuyện như vậy quá nhiều, ai gia nhắm mắt lại vẫn đếm ra được. Đại ca con từ nhỏ đã yêu thương con, trưởng thành luôn nghiêm khắc với con là bởi vì y muốn bồi dưỡng con cho tốt. Nhưng khi đó con đang ở kỳ phản nghịch, luôn nhìn y không vừa mắt, luôn cãi nhau với y. Thời gian lâu rồi, hiểu lầm của các con mỗi ngày một sâu. Con vẫn luôn một mực cho rằng chúng ta thiên vị y, xem nhẹ con, đây cũng là do vi nương làm không đúng. Vi nương cho rằng Sở quốc cần một Thái Tử ổn trọng, liền dốc lòng bồi dưỡng đại ca con, lại vô tình xem nhẹ việc bầu bạn với con.”

“Nếu nguyện ý, ai gia hy vọng chúng ta có thể sinh hoạt như những gia đình bình thường. Ai gia sinh ra hai huynh đệ các con, đặc biệt thương yêu hai người các con. Hiện giờ đại ca con đã qua đời, chỉ để lại hai máu mủ của mình. Ai gia hy vọng Trưởng công chúa có thể có được một cuộc sống tự do hạnh phúc, có thể tìm được một cọc hôn sự thật tốt. Con có thể đáp ứng ai gia, để cho Trưởng công chúa lưu lại bên ngoài, được không?” Thái Hậu hai mắt đẫm lệ liên tục nói.

Lúc này, Tuyết ma ma đang đứng ở ngoài cửa, bà ấy nghe vậy cũng khóc đến ruột gan đứt từng khúc, thập phần đau lòng.

Bà ấy cả gan đi đến, bùm một tiếng quỳ dưới chân Hành Nguyên đế, khóc ròng nói : “Hoàng Thượng, xin cho nô tỳ nói một câu, nếu ngài cho rằng Thái Hậu từ nhỏ đã thiên vị tiên đế, thì ngài sai rồi a... Từ nhỏ Thái Hậu đã thiên vị ngài hơn! Bởi vì khi còn nhỏ thân thể ngài không tốt, nhiều lần thiếu chút nữa mất mạng, cho nên Thái Hậu vẫn luôn bảo vệ ngài thật cẩn thận. Thái Hậu chưa từng để bụng đến Tiên đế như vậy. Khi còn nhỏ ngài thường xuyên sinh bệnh, vừa nhiễm bệnh liền thích khóc. Khi đó thân thể của Thái Hậu cũng không tốt, nhưng người vẫn suốt đêm không ngủ, ôm ngài vào lòng, dỗ dành ngài, Thái Hậu chưa từng dỗ dành Tiên đế như vậy!.”

“Còn có một lần, trong cung có vài tên thích khách lẫn vào, bọn họ là người mà Quý Phi phái đến, mục đích là để ám sát ngài và Tiên đế. Lúc ấy khi nhóm thích khách tiến vào, bọn họ giết cung nhân thủ điện, nâng kiếm muốn chém người nhỏ nhất là ngài. Lúc đó..., là Tiên đế che ở trước người ngài. Kiếm của thích khách kia thiếu chút nữa đã chém trúng Tiên đế, may mắn thay Thái Hậu xông lại đây, người một phen đẩy hai người ra, kết quả thanh kiếm đó liền đâm vào trước ngực Thái Hậu. Sau khi Thái Hậu bị ám sát, còn không quên phân phó nô tỳ bảo hộ hai người. Lúc ấy nô tỳ vội vàng ôm hai người vào sương phòng, thích khách kia còn muốn đuổi theo giết hai người, là Thái Hậu ôm chân hắn ta, dùng thân thể chắn ở cửa, lại thay hai người ăn mấy đao, mới giữ được tánh mạng của hai người. May mắn cấm quân kịp thời đuổi tới, tru sát thích khách, bằng không…”

Nhấn Mở Bình Luận