“Không có việc gì, đa tạ, chúng ta đi trước.” Mạch Liên nói xong, mang theo Thu nhi và Tửu nhi vội vàng chạy về phía đông chợ.
Đương nhiên hắn ta không thể để những người này biết chuyện Ly Vương phi mất tích.
Đang tìm kiếm trên đường, bỗng nhiên Mạch Liên ngừng lại, lấy ra một viên đạn tín hiệu, sau khi bật lửa, liền phóng lên không trung.
Đây là đạn tín hiệu mà hắn ta dùng để liên lạc với bọn Mạch Lan. Bọn Mạch Lan nhìn thấy đạn tín hiệu này trên không trung, lập tức sẽ tới chỗ này tìm hắn ta.
Thế nhưng, lúc này, hai bên đường cái đột nhiên dâng lên thật nhiều pháo hoa. Đủ loại pháo hoa mọi màu sắc được bắn lên không trung, ngay lập tức che đi đạn tín hiệu của Mạch Liên.
Thu nhi vừa nhìn thấy, vẻ mặt tức khắc trở nên nôn nóng : “Có người đang bắn pháo hoa, làm sao bây giờ, nếu bọn Mạch Lan không nhìn thấy đạn tín hiệu thì phải làm sao?”
“Đúng vậy, không biết ai lại đi bắn pháo hoa vào lúc này, không phải là có người đang quấy rối đi? Nếu Vương gia và bọn họ không nhận được tín hiệu, Vương phi phải làm sao bây giờ?” Tửu nhi cũng gấp đến độ khóc lên.
“Các ngươi đừng có gấp, các ngươi chờ ở chỗ này, ta suy nghĩ biện pháp.” Phía đông chợ lớn như vậy, người lại nhiều, Mạch Liên không có khả năng trực tiếp đi tìm.
Chỉ có phóng đạn tín hiệu liên lạc, mới là phương pháp nhanh nhất.
Hắn ta lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn sang đường cái phía đối diện, có mấy tên lưu manh thân mặc áo dài được làm bằng vải thô đang bắn pháo hoa ở đó. Trước mặt đám lưu manh này bày rất nhiều pháo hoa, ít nhất có thể bắn hết nửa canh giờ.
Pháo hoa này cực kỳ sang quý, người thường căn bản không mua nổi, đám lưu manh quần áo toàn thân giống nhau đó, căn bản trông không giống như người trong nhà có tiền.
Bọn họ bắn pháo hoa ngay lúc này, nhất định là đang giở trò quỷ.
Mạch Liên thấy thế, sắc bén nhảy lên không, trực tiếp bay đến đối diện. Pháo hoa này âm thanh quá vang, khi hắn ta nói chuyện nhất định đối phương sẽ không nghe rõ ràng cho lắm.
Cho nên, hắn ta bay qua bên kia, lập tức nhấc chân, liền gạt ngã mấy người này. Sau đó nhanh chóng rút trường kiếm bên hông ra, nhắm ngay mũi kiếm vào mấy người đó, lạnh lùng nói : “Ai cho các ngươi bắn pháo hoa ở chỗ này? Nói!”
Lần này, rốt cuộc tiếng pháo hoa cũng ngừng, vài tên lưu manh nhìn thấy sát ý trên mặt Mạch Liên. Còn cả bảo kiếm sắc bén trên tay hắn ta, lập tức sợ tới mức cả người run rẩy : “Ngươi, ngươi có vương pháp không? Chúng ta bắn pháo hoa ở đây cũng không được? Ngươi muốn làm gì?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!