“Ta có thể giúp Tấn Vương giành lấy ngôi vị hoàng đế, về sau ngươi chính là Hoàng Hậu, lời ta đã nói rồi, tuyệt không nuốt lời.” Vân Nhược Linh vững vàng bình tĩnh, nói.
Tô Thường Tiếu lạnh lùng nhìn nàng một cái, đột nhiên lên tiếng : “Ta sẽ không tin chuyện ma quỷ của ngươi. Hơn nữa chỉ với chút bản lĩnh đó của ngươi, nói loại lời nói này cũng không sợ bị gió lớn làm đau đầu lưỡi sao. Ta không muốn nhiều lời với ngươi. Ngươi khiến ta bị hủy dung, ta cũng sẽ hủy hoại dung mạo của ngươi, để ngươi nếm thử cảm giác sống không bằng chết!”
Nàng ta chỉ bị ong mật đốt, sớm muộn gì cũng sẽ lành.
Nhưng nếu gương mặt này của Vân Nhược Linh rơi vào trong tay nàng ta, sẽ không cứu được.
Nói xong, Tô Thường Tiếu giống như người điên, giơ lên chủy thủ, đâm về phía mặt Vân Nhược Linh.
“Chờ một chút Vương phi.” Một nam nhân cao gầy vội vàng đi tới, dùng một tay kéo Tô Thường Tiếu lại, nịnh nọt cười, nói với nàng ta : “Vương phi, không phải vừa rồi ngài nói rằng chỉ cần chúng ta giúp ngài bắt nàng, ngài sẽ ban thưởng nàng cho mấy người chúng ta chơi sao? Ngài huỷ hoại gương mặt của nàng rồi thì chơi không thú vị nữa. Nếu không, ngài chờ chúng ta chơi xong trước, sau đó lại hủy dung nàng?”
“Đúng vậy nương nương, nếu nữ nhân này bị hủy dung thì chơi không vui chút nào. Nếu không, trước tiên ngài cứ để chúng ta yêu thương nàng, xong chuyện rồi lại hủy?” Một tên vóc dáng thấp bé nói với vẻ mặt dâm tà.
Tô Thường Tiếu lạnh lùng nhìn năm người một cái, ám vệ mà Tấn Vương dưỡng đúng là loại tính tình này.
Tối nay nàng ta gọi bọn họ hành động, là lén lút sau lưng Tấn Vương, không báo với Tấn Vương. Cho nên vẫn không nên đắc tội với mấy người này.
Nàng ta lạnh lùng nói : “Được, Bổn vương phi cho các ngươi mặt mũi, để các ngươi chơi trước, sau đó ta lại hủy dung. Năm người các ngươi cùng nhau thượng, hầu hạ thật tốt Ly Vương phi cho ta!”
“Nương nương yên tâm, chúng ta sẽ.” Tên nam nhân cao gầy chà xát tay, vẻ mặt kích động, nở nụ cười dữ tợn.
“Nương nương, người có muốn ra ngoài trước không?” Một tên khác thân hình thấp bé cười tà, mở miệng hỏi.
Tô Thường Tiếu vốn định đi ra ngoài, nhưng nàng ta muốn tận mắt nhìn thấy Vân Nhược Linh chịu vũ nhục, liền nói : “Không cần, Bổn vương phi ở chỗ này nhìn các ngươi, tốt nhất các ngươi nên trực tiếp chơi chết nàng cho ta!”
Năm người vừa nghe, lập tức cảm thấy da đầu tê dại, Tấn Vương phi này một khi tàn nhẫn lên, còn độc ác hơn so với nam nhân.
Hơn nữa nàng ta cũng không e lệ, vì trả thù, cư nhiên muốn ở chỗ này quan chiến.
“Mỹ nhân, chúng ta tới đây, trói dây thừng nhiều không thú vị. Chúng ta muốn ngươi giãy giụa, vậy mới có ý tứ.” Gã nam nhân cao gầy cười tà nói xong, đã đi lên trước, một tay cắt đi dây thừng đang trói trên người Vân Nhược Linh.
Tô Thường Tiếu lập tức lui về phía sau vài bước, nàng ta đứng ở cạnh cửa, cố ý cách khá xa, miễn cho nhìn thấy thân thể mấy nam nhân này lại buồn nôn.
Phương Phương và Viên Viên cũng nhanh chóng quay đầu. Hai người không dám nhìn, sợ tới mức cả người run rẩy, vẻ mặt khẩn trương.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!