Đừng nói hai vạn, cho dù là hai mươi vạn, bọn họ cũng không dám phản bội.
“Tiện nhân, ngươi đừng nhiều lời, cho dù ngươi cho chúng ta cả Ly Vương phủ, chúng ta cũng không muốn. Các huynh đệ, thượng.” Gã nam nhân cao gầy nói xong, liền bổ nhào lên người Vân Nhược Linh, bắt đầu xé xiêm y của nàng.
Đột nhiên Vân Nhược Linh lấy gậy kích điện ra, mạnh mẽ đưa gậy kích điện về phía gã.
Chỉ nghe tiếng "xẹt xẹt xẹt" vang lên, gã nam nhân cao gầy lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết. Thân mình gã đột nhiên nằm rạp trên mặt đất, cuộn tròn lại, thống khổ gào lên : “Đau quá a, nhục bổng ( bộ phận sinh dục nam ) của ta. Trong tay tiện nhân này có vũ khí, các ngươi mau giúp ta giết nàng!”
Lập tức, mọi người đều ngửi được một mùi khét đâu đây. Vẻ mặt của những người khác đều sợ hãi, một đám sợ tới mức khẩn cấp che lại nhục bổng của mình.
Vân Nhược Linh nắm chặt gậy kích điện, lạnh lùng nói: “Không được nhúc nhích, ai dám lại đây, ta sẽ giật chết người đó, thứ này của ta không phải dễ chọc!”
“Các ngươi là đồ ngốc sao? Dùng kiếm, đánh xa, lên cho ta.” Tô Thường Tiếu thấy thế, giận dữ hét lên.
Lúc này đám ám vệ mới phản ứng lại, tên nam nhân có vóc dáng thấp đá một viên đá về phía Vân Nhược Linh, khiến gậy kích điện rớt xuống mặt đất. Sau đó hung hăng nhào tới nàng : “Tiện nhân, ngươi dám làm đại ca ta bị thương, ta đây liền làm ngươi!”
Nói xong, hắn bổ nhào vào người Vân Nhược Linh, ý định hôn nàng.
Ngay tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, đột nhiên của lớn bị người dùng một chân đá văng ra. Lập tức, một bóng dáng màu đen nhanh chóng bay vào. Hắn nhìn thấy tên nam nhân có vóc dáng thấp muốn hôn Vân Nhược Linh, tức khắc rút ra lãnh kiếm, kiếm kia khát máu lạnh lẽo, một nhát đâm vào sau lưng tên kia!
Chỉ nghe một tiếng “Phốc”, là âm thanh vang lên khi máu tươi tóe ra, tên nam nhân kia còn chưa kịp hôn Vân Nhược Linh, cơ thể đã bị lợi kiếm xuyên qua!
Trên người lập tức hiện ra một cái lỗ thật to!
Gã ta đột nhiên phun ra một mồm đầy máu tươi, gã run rẩy quay đầu nhìn lại, lại nhìn thấy một gương mặt lạnh lùng đầy sát ý!
Sở Diệp Hàn mạnh mẽ rút thanh kiếm ra, dùng một chân đá văng tên nam nhân kia. Đôi con ngươi bị bao phủ bằng sự tức giận ngập trời. Sở Diệp Hàn lạnh lùng giơ kiếm, hung hăng bổ xuống những người khác.
Ngay lập tức, máu tươi vẩy ra, kiếm khí như cầu vồng, kiếm quang loá mắt, một trận gió lạnh quét ngang qua, thổi bay mái tóc đen của Sở Diệp Hàn, khiến áo choàng hắn bay lên. Hắn lạnh lùng cầm kiếm, đứng ở nơi đó, trên người là sát ý khiến người ta sợ hãi.
Lập tức, mấy ám vệ mặt đầy máu tươi lại ngã xuống bên trong vũng máu.
Mấy người Tô Thường Tiếu thấy thế, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, cả người run rẩy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!