Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Vân Nhược Linh không nhanh không chậm cười lạnh một tiếng : “Hoàng Thượng, lúc ấy trước khi thần thiếp muốn khiêu vũ, thần thiếp nói với Triệu Vương phi rằng thần thiếp có một loại dược gọi là Bách Hoa Mật, có thể hấp dẫn hồ điệp, có khả năng chuyện này đã bị Tấn Vương phi nghe trộm được. Sau đó, nàng ta tìm cơ hội trộm đi Bách Hoa Mật của thần thiếp, muốn bản thân cũng thu hút được hồ điệp. Thế nhưng trong túi của thần thiếp còn có một loại dược khác, gọi là Dẫn Phong Dược, bình đựng tương tự với Bách Hoa Mật, đều là bình bạch ngọc. Hẳn là lúc nàng ta trộm dược đã không phân rõ, trộm nhầm thành Dẫn Phong Dược, cho nên mới gây ra đại họa. Thần thiếp cũng là sau khi xuất cung mới nhớ tới, lúc ấy thần thiếp kiểm tra túi của mình, phát hiện Dẫn Phong Dược quả thực không còn. Lại liên tưởng đến việc Tấn Vương phi đột nhiên muốn khiêu vũ dẫn trăm điệp. Thế nên thần thiếp liền đoán, nói không chừng nàng ta muốn trộm Bách Hoa Mật, kết quả lại trộm nhầm sang Dẫn Phong Dược.”
“Chuyện này có tính là trộm gà không thành còn mất nắm gạo không?” Sở Diệp Hàn lạnh giọng nói tiếp.
Đám người Trương Phủ doãn vừa nghe xong, cả đám liền nhỏ giọng nghị luận.
“Hóa ra là như vậy, trách không được ta luôn cảm thấy có gì đó rất kỳ quái. Tấn Vương phi không thu hút được hồ điệp, sao đột nhiên lại muốn nhảy dẫn hồ điệp chi vũ, cuối cùng lại đưa tới ong mật.”
“Là nàng trộm dược của Ly Vương phi, hơn nữa còn trộm sai nên mới biến thành như vậy. Việc này là nàng tự làm tự chịu, Ly Vương phi người ta còn không tố nàng tội trộm cắp, nàng cư nhiên còn cắn ngược lại một cái, oán Ly Vương phi hại nàng bị hủy dung. Việc này giống việc lần trước ta thẩm cái án tử kia, người kia ăn trộm, trộm trái cây của hàng xóm cách vách để ăn. Kết quả không cẩn thận bị sặc, cuối cùng người nhà tên ăn trộm kia liền kiện hàng xóm, muốn tìm hàng xóm bồi thường. Hai việc này, đều có hiệu quả như nhau!”
“Như vậy xem ra, Tấn Vương phi cũng không vô tội, lúc trước nàng phạm vào tội ăn cắp, sau lại phạm tội mưu sát. Hai tội này cộng lại, tội lỗi cũng không nhỏ...”
Những người đang nói chuyện, đương nhiên là vài tên quan viên đứng về phía Sở Diệp Hàn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!