Chương 295
“Hả?” Dạ Chấn Đình nhướng mày.
“Là người giúp việc cũ của nhà tôi, từ nhỏ đã bắt đầu chăm sóc tôi.” Phong Thiên Tuyết thành thật giải thích: “Hôm nay nhận được đồ chuyển phát nhanh đáng sợ, tôi thấy trong nhà không an toàn nên bảo thím ấy về quê. Thím ấy vừa đến nhà ở quê nên gọi cho tôi báo an toàn”
Ngoài giấu chuyện bọn trẻ ra thì những cái khác đều là thật.
Dạ Chấn Đình thấy bộ dạng của cô không giống nói dối nên không hỏi nhiều :”Nghỉ ngơi sớm đi”
“Ngủ ngon” Phong Thiên Tuyết nói.
Dạ Chẩn Đình thong thả rời đi, ra đến cửa vẫn không thấy cô lên tiếng giữ anh lại nên anh hơi không vui, quay đầu nhìn cô, cố ý làm ra vẻ lạnh lùng, hỏi: “Cô không có gì muốn nói sao?”
“Hả?” Phong Thiên Tuyết khựng lại, cẩn thận hỏi: “Có gì ăn không? Tôi chưa ăn tối”
Dạ Chẩn Đình cạn lời.
Người phụ nữ này đúng là mạch não không bình thường.
Nửa tiếng sau…
Nữ giúp việc mang đến một vài món điểm tâm kiểu Quảng tinh tế xếp đầy cả một bàn.
Phong Thiên Tuyết không khỏi nuốt nước bọt, đầu tiên cô dè dặt một chút, sau đó mới bắt đầu ăn như hổ đói.
Dạ Chẩn Đình ngồi vắt chéo chân trên sofa, lạnh lùng nhìn cô: “Nói cô trước đây là cô chủ nhà giàu gia đình quyền quý đúng là chẳng ai tin, cô thế này giống như kiếp trước chưa được ăn cơm bao giờ vậy.”
“Anh chưa bị bỏ đói bao giờ thì sao biết bụng đói khó chịu cỡ nào, chưa từng chịu khổ thì không biết cảm giác khổ là thế nào? Phong Thiên Tuyết liếc anh.
“Cho nên bình thường có nghèo đến nỗi không có cơm để ăn?” Dạ Chấn Đình cảm thấy tò mò với cuộc sống mấy năm qua của cô, “Một con thuyền rách. thì cũng được ký rưỡi sắt, cho dù ba cô phá sản thì tài sản riêng còn lại cũng đủ cho cô không lo cơm ăn áo mặc chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!