Vân Phong nhắm mắt an tọa, nguyên tố lực xung quanh không gian đang bị Tinh thần lực của Vân Phong vây chặt lại, nguyên tố lực giờ phút này rất an phận, không hề vùng vẫn, khiến Tinh thần lực của Vân Phong bao vây càng thêm thông thuận, tinh thần lực chồng lên từng tầng, ngày càng vây chặt lại nguyên tố lực, cuối cùng hình thành một quả cầu dày, nguyên tố lực bị vây ở chính giữa không gian do tinh thần lực tạo ra, mà lúc này Vân Phong cảm nhận được, tinh thần lực đang không ngừng tiến hành dung hợp nguyên tố lực!
Thời gian trôi qua rất lâu, tổ tiên vẫn cẩn thận quan sát tiến triển của Vân Phong, không dám lên tiếng quấy rầy, nếu kinh động đến Vân Phong thì Khế Ước Chi Trận sẽ chẳng biết bao lâu mới xong.
Nguyên tố lực bị bao bọc không ngừng nhỏ đi, mà màu Tinh thần lực của Vân Phong ngày càng quái dị, đầu tiên xuất hiện màu vàng, sau đó là màu đỏ, sau đó lại là màu lam, màu tím, màu xanh, năm loại màu sắc liên tục không ngừng tràn ra ngoài tinh thần lực, Vân Phong biết rõ, lúc này tinh thần lực v nguyên tố lực đang dung hợp với năm loại nguyên tố.
Bề mặt hình cầu bị năm loại màu bao trùm, dị thường đẹp mắt, dung hợp bỗng dừng lại, khi Vân Phong nghi ngờ, chỉ cảm thấy bên trong hình cầu đột nhiên truyền đến động tĩnh, tiếp theo như bị tách ra, ánh sáng lóe ra từ trong quả cầu, tinh thần lực trong quả cầu lập tức dập nát thành mảnh vỡ, sau đó nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể Vân Phong, mà chỗ cũ đó tràn ngập năng lượng kỳ dị, trận pháp với năm màu sắc, bày ra trước mắt Vân Phong.
Trong nháy mắt, Vân Phong hiểu được bí mật của Khế Ước Chi Trận, sau đó trận pháp ngũ sắc đột nhiên biến mất, giống như chưa từng xuất hiện, Vân Phong từ từ mở hai mắt, khóe môi lộ ra ý cười nhẹ.
“Tiểu gia hỏa thật khiến ta kinh ngạc, không đến ba tháng, lại lĩnh ngộ được Khế Ước Chi Trận, hơn nữa…… hoàn toàn khác Khế Ước Chi Trận ta biết.”
Vân Phong ngờ vực, Khế Ước Chi Trận còn có điểm khác ư?
“Ha ha, Khế Ước Chi Trận do mỗi Triệu hồi sư tự mình tạo ra, nhưng đều là mấy cách đơn giản, chia cắt nguyên tố lực, còn có nghiền vỡ, nhưng khế ước của con lại là dung hợp với trận pháp.”
Vân Phong giật mình, hóa ra mình đúng là khác người, không chỉ có thể nhìn được năm loại nguyên tố, ngay cả Khế Ước Chi Trận cũng là độc nhất vô nhị.
“Đúng là khiến ta được mở rộng tầm mắt!” Tổ tiên cảm thán, linh hồn không biết đã sống bao lâu này đang âm thầm thở dài, hóa ra thế giới này còn rất nhiều điều mà ông chưa biết, còn có rất nhiều việc cần khai phá, ông vốn tưởng mình biết rất nhiều, nhưng nha đầu này lại khiến ông hiểu, hiểu biết của ông chỉ là giọt nước trong đại dương mà thôi.
“Tổ tiên đừng nói như vậy, con đâu lợi hại thế……” Vân Phong ngượng ngùng khẽ đỏ mặt, nàng chỉ là hậu bối, có rất nhiều việc cần tổ tiên chỉ dẫn.
“Ha ha, tiểu gia hỏa khiêm tốn à, tốt lắm, ta rất thích! Hiện tại Khế Ước Chi Trận đã hình thành, bước tiếp theo là bước quan trọng nhất, khế ước ma thú!”
Ma thú…… Đáy lòng Vân Phong khẽ có chút kích động, thứ cường đại chỉ có thể bị Triệu hồi sư thu phục, Triệu hồi sư cường đại đến đâu dựa hết vào chủng tộc thần bí này!
“Khế Ước Chi Trận sẽ sử dụng triệt để năng lực nguyên tố của Triệu hồi sư, Khế Ước Chi Trận của con là năm loại màu, trước mắt là số màu ta chứng kiến nhiều nhất, cho dù là lão già này, cũng không bằng con.” Tổ tiên nói xong, trong lòng rất vừa lòng với Vân Phong.
“Bước đầu tiên khế ước ma thú là cần phân rõ, mỗi ma thú đều tản ra nguyên tố lực trên nó, trước khi khế ước chúng cần rõ nguyên tố lực đó thuộc loại nào, nếu không phải loại mình có thể khế ước, cho dù thực lực chênh lệch lớn cũng chẳng thể thành công.”
Vân Phong gật đầu, tổ tiên tiếp tục nói, “Bước hai là phải dùng nguyên tố lực của mình khiến nguyên tố lực của ma thú khuất phục! Ma thú có thương thế, nguyên tố lực sẽ giảm xuống, trước khi Triệu hồi sư khế ước ma thú, đều khiến ma thú trọng thương, như vậy tỷ lệ khế ước sẽ cao hơn, nhưng với con thì chẳng cần như vậy, khả năng điều khiển nguyên tố của con đã gần như hoàn mỹ, tin tưởng ma thú ngang cấp không thể không khuất phục.”
Tổ tiên bảo đảm với Vân Phong, cũng khiến nàng tự tin hơn nhiều, phải biết rằng chuyện đấu với một nga thú ngang cấp dù có bị thương cũng là chuyện nguy hiểm, Triệu hồi sư không có ma thú cho dù là ma pháp sư, nhưng một chọi một cùng ma thú cũng rất dễ chết, nếu so với ma thú ít hơn một cấp thì dễ hơn, nhưng ai chẳng thích sức mạnh cường đại, ma thú ngang cấp là yêu cầu cơ bản của Triệu Hồi Sư.
“Bước ba là Khế Ước Chi Trận, ký kết khế ước cùng ma thú, nhớ kỹ, khế ước ký kết có hai loại, mà hai loại này khác nhau rất nhiều.”
Khẩu khí tổ tiên nhất thời nghiêm trang, Vân Phong không khỏi có chút hồ nghi, khế ước còn phân thành loại?
“Ma thú vốn cường đại cao ngạo, có thể khế ước với Triệu hồi sư đối với chúng nó mà nói kỳ thật là vũ nhục, đại bộ phận ma thú rất không tình nguyện nhưng lại không thể trốn thoát, cho nên ma thú có tâm lý oán hận với Triệu hồi sư, có thể nói thế này, chỉ cần có cơ hội, ma thú sẽ tự tay giết chết Triệu hồi sư khế ước nó!”
Vân Phong nghe đến đó, vẫn bình tĩnh, kẻ mạnh bị bắt khất phục kẻ yếu đúng là vũ nhục nó, nếu đổi lại là nàng, cũng không cam tâm bị nô dịch như thế, sẽ phản kháng, cho dù phải giết chết đối phương cũng tuyệt không nương tay.
“Khế ước chia làm hai loại, khế ước chủ tớ và khế ước bình đẳng. Khế ước chủ tớ, ma thú tuyệt đối phục tùng Triệu hồi sư, có thể cam đoan ma thú tuyệt đối trung thành với mình. Khế ước bình đẳng, ma thú và Triệu hồi sư là quan hệ ngang hàng, cũng là khế ước nguy hiểm nhất, ma thú có thể tùy tâm hành động, tự nhiên cũng có thể đoạt tánh mạng Triệu hồi sư.”
Vân Phong gật đầu, chủ tớ, bình đẳng, nghe ra thì chủ tớ được bảo hiểm, nhưng Vân Phong cảm thấy cũng không đơn giản như thế.
“Tiểu gia hỏa có từng nghĩ tới, ma thú cũng có thể thay đổi?” Tổ tiên lại khiến Vân Phong sửng sốt, đổi? Ma thú đã khế ước cũng có thể đổi à?
“Mỗi loại nguyên tố chỉ có thể khế ước một ma thú, nhưng cũng không phải khế ước vĩnh cửu, nếu gặp được ma thú cường đại hơn, Triệu hồi sư có thể giải trừ khế ước, do đó sẽ khế ước với ma thú mạnh hơn, đây cũng là lý do Triệu hồi sư vẫn bảo vệ được sự cường đại của mình. Nhưng hậu quả giải trừ khế ước thì không thể nói hết.”
“Một khi giải trừ Khế ước chủ tớ, sẽ tạo thành tổn thương lớn với thân thể Triệu hồi sư, cũng vô cùng có khả năng khế ước ma thú khi mạnh mẽ giải trừ sẽ phản chủ, mà khế ước bình đẳng sẽ không hại đến thân thể Triệu hồi sư, cũng sẽ không gặp tình huống phản chủ, con hiểu chưa, muốn trở thành Triệu hồi sư, kỳ thật là một con đường đầy rẫy hiểm nguy.”
Vân Phong gật đầu, mắt người đời chỉ thấy Triệu hồi sư cường đại và thần bí, lại không biết cái giá phải trả của họ, Triệu hồi sư phải sử dụng của sinh mệnh của mình để khế ước một ma thú, nghề này có thể nói là nghề cận kề với cái chết.
“Tiểu gia hỏa, khi khế ước ma thú phải rõ sẽ dùng loại khế ước nào, bằng không hối hận cũng không kịp.” Tổ tiên nói xong, nhìn Triệu hồi sư thật oai phong, nhưng gian khổ bên trong lại là nhiều nhất, số lượng Triệu Hồi Sư vốn rất ít, cho nên khi một Triệu hồi sư đoản mệnh thì những Triệu hồi sư khác cũng sẽ thấy đau lòng.
“Lần đầu tiên khế ước ma thú, khế ước bình đẳng là được rồi, về sau giải trừ khế ước cũng sẽ không khiến con bị thương.” Tổ tiên có chút lo lắng, thực lực của Vân Phong sao có thể khiến ma thú cam nguyện khế ước, như vậy ma thú cũng chỉ như trang trí thôi, nhưng muốn khế ước ma thú cường đại cần phải đánh đổi rất nhiều, có khả năng trả giá nhất, chính là sinh mệnh!
“Tổ tiên yên tâm, Vân Phong tuyệt đối sẽ không sao.” Biết tổ tiên rất quan tâm, Vân Phong cảm thấy trong lòng ấm áp, ngoài phụ thân và đại ca, cũng chỉ có tổ tiên là thật lòng quan tâm nàng.
“Được, bên cạnh Xuân Phong Trấn chính là Mê Vụ Sâm Lâm (rừng sương mù), dải núi chứa rất nhiều ma thú, phóng nhãn khắp Đông Đại Lục, Xuân Phong Trấn là nơi chẳng sợ không có ma thú, hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai sẽ đi Mê Vụ Sâm Lâm.”
Vân Phong dùng ý thức, chỉ cảm thấy hưng phấn truyền đến, Khế Ước Chi Trận nàng đã lĩnh ngộ, ngày mai, nàng sẽ khế ước ma thú thuộc về chính nàng!
Vũ học viện, trường học quy mô nhỏ đào tạo hài tử trở thành chiến sĩ của tứ đại đế quốc Đông Đại Lục, thường chỉ có ở thị trấn nhỏ, còn thành phố lớn và đế đô thì phải là học viện Võ Thần nổi tiếng, là vùng đất ước của những đứa trẻ muốn luyện thành chiến sĩ.
Vũ học viện được coi là nơi phát hiện nhân tài, nếu có thành tích tốt ở Vũ học viện thì có thể trực tiếp được đề cử đến trường Võ Thần, một khi có cơ hội này thì sẽ một bước lên trời!
Tự nhiên, đế quốc cũng hạ lệnh, danh sách Vũ học viện đề cử chỉ có một, mà thông qua cuộc thi cuối cấp, thông qua thực lực thi đấu, ai được điểm cao nhất sẽ có cơ hội này, dù thân phận cao quý, dù tài lực to lớn, bần dân hay con em cháu cha mỗi người đều có cơ hội.
Đông Đại Lục có một đặc trưng rất rõ, cho dù là bình dân, chỉ cần có đủ thực lực có thể dẫm nát đám quý tộc dưới lòng bàn chân, nếu xuất thân cao quý nhưng lại chẳng làm nên trò gì, cũng chỉ có thể thành phế vật bị người khác coi khinh, từ hoàng thất cho tới bình dân, Đông Đại Lục chỉ có một nguyên tắc: Sức mạnh! Người có được sức mạnh càng lớn, thì sẽ nhận được sự tôn trọng tương ứng!
Cho nên ở Vũ học viện có một luật bất thành văn, chỉ cần hai bên đồng ý tỷ thí võ lực, như vậy dù ra tay quá nặng, cho dù có đánh chết đối phương cũng không phải chịu trách nhiệm, một trong những nguyên tắc sinh tồn ở Đông Đại Lục là: Thắng làm vua thua làm giặc!
Mỗi năm ở Vũ học viện đều có chuyện luận võ, ai thấy ai ngứa mắt đều có thể khiêu chiến, chỉ cần đối phương ứng chiến thì song phương có thể ngươi chết ta sống, kể cả chết, đôi bên cũng không được lằng nhằng nhiều lời, nếu không Vũ học viện sẽ không ngồi yên xem nữa.
Vũ học viện nhìn qua tuy công bằng nhưng lại có chút mất nhân tính, nhưng kẻ khôn thì sống kẻ dại thì chết, sau khi những kẻ yếu ớt hoặc không biết tự lượng sức mình bị đánh bại hay bị trọng thương, thực lực tổng thể của Vũ học viện nhất định sẽ tăng lên, các vị lão sư của Vũ học Viện cũng vui vẻ, cần phải biết người được đề cử tự nhiên phải là kẻ mạnh nhất, tương lai đến trường Võ Thần chính là đại diện cho mặt mũi của Vũ học viện.
Ai cũng không muốn đệ tử được cho là mạnh nhất ở chỗ mình lại bị người dẫm nát dưới chân, nếu truyền ra ngoài thì sẽ bị thế nhân giễu cợt!
Trong Vũ học viện, các hài tử đều khắc khổ tu luyện, trong lòng mỗi người đều ngột ngạt, đều để tâm đến vị trí duy nhất trong danh sách kia, người càng có thực lực tự nhiên dã tâm càng lớn, người có thực lực thường thường đã sớm từ bỏ ý niệm tranh đoạt trong đầu, cuộc thi tốt nghiệp chính là đấu trường sinh tử, cho dù bị đánh chết cũng chẳng có người lo, biết đánh chẳng được còn đánh bừa thì đúng là kẻ ngốc.
Mấy lão sư của Vũ học viện chầm chậm đi trong đình viện, nhìn các hài tử đang luyện võ, mắt mang theo bảy phần nghiêm khắc ba phần hài lòng, cả người lão sư mang hơi thở thâm hậu, bước đi vững chãi, thậm chí còn để lại cả dấu chân nhạt ở trên đường đi qua, nhìn kỹ, có bốn vị là chiến sĩ ngũ cấp, còn một vị đã đến lục cấp.
“Các thầy nói xem lần đề cử này ai sẽ được?” Một nam nhân trung niên mở miệng, mấy người còn lại nhìn nhau, trong lòng đều tự chọn người.
“Lâm Mông Lâm Gia, có lẽ có thể giành được.” Một nam nhân trung niên cười hớ hớ, mấy người khác lướt qua hắn, rồi lại tự cân nhắc.
“Lâm Mông tuy đã là chiến sĩ tam cấp, nhưng Mai Băng cũng đã đột phá đến tứ cấp.” Một vị có gương mặt nữ tính mở miệng, trong mắt mang theo ý cười thản nhiên.
“Cái gì? Tứ cấp! Tiểu tử kia lại đột phá đến tứ cấp!”
Nữ nhân cười ha ha, gật đầu, mắt những người khác xẹt qua một chút cuồng nhiệt, chiến sĩ tứ cấp đấy, Mai Băng năm nay mới 13 tuổi, còn ít hơn Lâm Mông kia hai tuổi, thiên phú quả nhiên là kinh người! Danh sách Vũ học viện Xuân Phong Trấn hàng năm cao nhất là đệ tử tam cấp giành được, không ngờ năm nay lại có cả tứ cấp!
“Hay hay, năm nào cũng bị Vũ học viện khác đè đầu cươi cổ, năm nay có thể nở mày nở mặt rồi!” Lão giả có tu vi lục cấp tràn đầy kích động, bên trong giọng điệu có chút hả giận.
“Hiệu trưởng quá lời, nhưng Mai Băng cũng vừa đột phá tứ cấp không lâu, còn chưa củng cố, Lâm Mông tuy là tam cấp cao nhất, nhưng cũng có thể chạm đến cửa tứ cấp, thực lực của hai trò phải nói là tương xứng.”
“Ha ha, vô phương! Hai trò đều thiếu niên thiên tài, bất luận là ai được, đối với Xuân Phong Trấn mà nói đều là chuyện tốt! Nếu như đúng là Lâm Mông được, tam cấp cao nhất cũng rất nhanh sẽ đột phá đến tứ cấp!”
Những người khác đều liếc hiệu trưởng, gật đầu bảo phải, chẳng qua đều nói thầm trong lòng, áp lực của hiệu trưởng lâu quá rồi, quả nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội nâng cao sĩ diện này.
Xuân Phong Trấn, Mê Vụ Sâm Lâm, Vân Phong lấy cớ ra ngoài hít thở không khí ra khỏi Vân Gia, một đường đụng phải rất nhiều người, đại đa số đều là lính đánh thuê, đơn giản chính là đến Mê Vụ Sâm Lâm săn bắt ma thú, chẳng qua thường thường đều bi thảm mà về, ma thú lại dễ dàng bị bắt như thế? Ma thú cấp thấp hơn chẳng nói, bắt được cũng chả có giá trị, cũng chỉ có ma thú trên tứ cấp, mới có thể khiến người ta rung động, dù mà ma hạch cũng được, dù là da lông cũng hay, đều có thể đổi ra tiền, nhưng ma thú trên tứ cấp mạnh hơn con người rất nhiều, dù hai chiến sĩ ngũ cấp liên thủ cũng khó mà đánh bại, cho nên người ôm hi vọng quá nhiều mà người mang thất vọng về càng nhiều hơn.
Nhìn dong binh không ngừng ra ra vào vào Mê Vụ Sâm Lâm, Vân Phong không nói thêm gì, ở đây xuất hiện một bé gái như vậy, đều thu hút chú ý, Vân Phong vừa mới đi đến Mê Vụ Sâm Lâm, một nam nhân thân hình cường tráng cánh tay để trần tráng kiện lại gần, vừa thấy, dĩ nhiên là một chiến sĩ tứ cấp.
“Tiểu nha đầu! Ngươi tới nơi này làm gì!”
Vân Phong dừng bước, ngẩng đầu nhìn nam nhân chắn trước mình, chiều cao thân thể của nàng quá thấp, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn, điều này khiến cổ nàng rất khó chịu.
“Ngươi hỏi ta làm gì, ta không có nghĩa vụ nói cho ngươi.” Vân Phong nói xong, bước chân muốn vượt qua nam nhân này, vấn đề hắn hỏi thật buồn cười, tới chỗ này làm gì sao phải nói cho hắn? Mê Vụ Sâm Lâm cũng không phải của hắn, chẳng lẽ đi vào cũng phải báo cáo?
Nam nhân vừa nghe, lập tức bùng lên lửa giận, hắn vừa đến Xuân Phong Trấn không lâu, cùng vài huynh đệ tứ cấp đi vào cũng muốn săn vài ma thú trung cấp, nếu thật sự thành công bọn họ sẽ phát tài! Nhưng không ngờ ma thú dù gặp, năm người bọn họ, chỉ có hắn còn sống trốn ra, vốn ức chế không chỗ phát tiết, người loanh quanh ở Mê Vụ Sâm Lâm có kẻ nào là dễ chọc? Hắn cũng chỉ là thực lực tứ cấp trung cấp, mà hắn gặp phần lớn là ngũ cấp, thậm chí có cả lục cấp!
Lửa không thể phát, huynh đệ cũng đã chết, một đồng chẳng kiếm được còn mất cả vốn, cũng không còn mặt mũi quay về, chỉ có thể đi dạo ở đây, thật vất vả nhìn thấy một tiểu cô nương có thể bắt nạt, muốn xả giận, lại không nghĩ rằng ngay cả nha đầu này cũng dám tranh luận với mình!
“Tiểu nha đầu láo toét, mày đứng lại!” Nam nhân rút trường đao bên hông ra, vẻ mặt hung thần, thân mình lại chắn trước mặt Vân Phong lần nữa, trường đao đột nhiên vung lên, liền lướt qua chỗ Vân Phong.
“Con mẹ nó, một tiểu nha đầu cũng dám kêu gào với lão tử!” Nam nhân rống lớn, làm mọi người xung quanh tò mò, bởi vì nơi này ở ngoài Xuân Phong Trấn, toàn là những kẻ khát máu đến, thấy một tiểu cô nương như Vân Phong bị một nam nhân ngăn chặn, lại không một ai ra tay.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!