Vân Phong chớp mắt, thứ xù lông dán trên đùi nàng cũng chớp mấy cái, Vân Phong thầm chau mày, vật nhỏ này cuối cùng là thứ gì lại có thể đuổi kịp mình, còn có…… Nó cuối cùng sao lại đến được đây?
Thứ trên đùi Vân Phong cả người toàn lông, thân mình tròn vo giống như một quả cầu thịt (Nhục Cầu), cả người lông trắng rất mềm mại, cái đuôi nhỏ cọ cọ vào chân Vân Phong, phát hiện Vân Phong thấy nó, mắt tí xíu chớp chớp, mũi nhỏ hít hít, móng vuốt giấu trong thân thể nhỏ cũng lấy ra, cào vài cái như làm nũng.
Vân Phong mở to miệng, đây là cái gì chứ…… trong hoàn cảnh này, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện một vật nhỏ thế này, Vân Phong không có động tác, bởi vì một khi cử động Hỏa Vân Sói biến dị kia nhất định sẽ nhận thấy mình, một khi phát hiện tỷ lệ thắng sẽ giảm thảm hại.
Vân Phong bất đắc dĩ, nhận thấy vật nhỏ không nguy hiểm với mình cũng từ từ mặc kệ nó, dù sao không ảnh hưởng đến mình là được rồi, trên chân treo một tên như thế cũng không cản trở bao nhiêu.
Nghĩ đến đây, lực chú ý của Vân Phong không đặt trên Nhục Cầu nữa, lập tức toàn tâm lại quan sát Hỏa Vân Sói biến dị kia, giờ phút này Hỏa Vân Sói biến dị như tập trung làm gì đó, bằng không nó không thể nơi lỏng cảnh giác như thế, ngay cả người tới gần cũng không phát hiện ra.
Vân Phong có kiên nhẫn đợi thật lâu, nàng đang đợi một khắc Hỏa Vân Sói kia thả lỏng, cho dù Hỏa Vân Sói không phát hiện ra nàng, nhưng hỏa nguyên tố quanh thân nó hoạt động dị thường, có thể thấy được ma thú này vô cùng cảnh giác xung quanh.
Vân Phong dần dần phát hiện, Hỏa Vân Sói đang nhìn rễ cây nào đó, hơn nữa thông qua trình độ hỏa nguyên tố sinh động trên người nó, tâm tình nó hình như có chút kích động, hỏa nguyên tố sinh động hơn trước rất nhiều, hay là…… Nó đang muốn bắt cái gì?
Vân Phong nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy sóng nhiệt nghênh diện đánh tới, hỏa nguyên tố trên người Hỏa Vân Sói trong khoảnh khắc đột nhiên tăng vọt! Vân Phong cả kinh, nghĩ đến Hỏa Vân Sói phát hiện ra nàng, vừa muốn lui lại, chỉ cảm thấy thứ trên đùi đột nhiên buông lỏng, trước mắt nhoáng lên một, một bóng đen lại bay nhanh ra ngoài, Vân Phong ngẩn người, giờ mới phát hiện, hóa ra là Nhục Cầu!
Vân Phong muốn bắt Nhục Cầu về, nhưng lại kinh ngạc phát hiện tốc độ của nó nhanh đến mức không bắt được, chỉ thấy một đạo bóng đen hiện lên trong không trung, Nhục Cầu dĩ nhiên là hướng đến Hỏa Vân Sói!
Vân Phong xem đến mở to mắt, biến hóa này khiến nàng chẳng ngăn kịp, “Rống!!!!!!” Chỉ thấy Hỏa Vân Sói đột nhiên ngửa mặt lên trời tê rống giận dữ, nguyên tố đỏ sậm quanh thân lực lập tức bùng lên, như đã xảy ra chuyện khiến nó tức giận.
Vân Phong biết giờ phút này không thể ngây người ở trong này, tuy không rõ Nhục Cầu làm gì, nhưng cũng không cho Vân Phong thời gian suy nghĩ, phong nguyên tố đột nhiên dung hợp vào tinh thần lực, thân hình Vân Phong xoay tròn, nàng không biết được chuyện gì đã xảy ra!
“Vút –!!!” Vật đen lao đến, Vân Phong căn bản không thể thấy rõ ràng đó là cái gì, trong nháy mắt, điểm đen đã đến trước mặt!
“Na na!” Nhục Cầu đưa đôi mắt nhỏ nhìn Vân Phong, vừa phát ra tiếng kêu, vừa kéo trái cây trong suốt đỏ tươi dị thường từ trong móng ra, Vân Phong có thể cảm thấy rõ ràng là năng lượng hỏa nguyên tố tinh thuần!
“Na na!” Nhục Cầu đưa móng vuốt nhỏ đến, thân mình tròn vo nhảy lên vai Vân Phong, cả người tuyết trắng cọ cọ trên mặt Vân Phong, Vân Phong thật sự là dở khóc dở cười, vật nhỏ này đang làm gì, chẳng lẽ là nó…… Lấy lòng mình?
“Rống –!” Hỏa Vân Sói giận dữ rống lên, Vân Phong căng thẳng, thân hình đột nhiên lui mấy chục bước, chỉ cảm thấy trước mặt sóng nhiệt cực nóng đánh úp lại, vị trí vừa rồi mình đứng bị một móng sói chụp mạnh đến, Vân Phong tránh đi, ngẩng đầu lên, vừa vặn chống lại mắt Hỏa Vân Sói!
Vân Phong cả kinh, không phải hai mắt lửa đỏ, mà là màu đen, thuần hắc!
Hỏa Vân Sói thấy mình không chụp trúng người, mắt thú màu đen khẽ nheo lại, cảm thấy dao động trên người Vân Phong rồi, mắt thú đen tuyền xẹt qua một tia dữ tợn.
“Triệu hồi sư?” Hỏa Vân Sói nói tiếng người, Vân Phong kinh ngạc, hóa ra ma thú biến dị ở cấp 6 đã có thể nói tiếng người, hơn nữa dễ dàng liền nhìn thấu thân phận Triệu hồi sư, quả thật là cường đại.
Ma thú oán hận Triệu hồi sư, Vân Phong lập tức cảm thấy trên người Hỏa Vân Sói truyền đến dao động cực mạnh, nàng có lý do tin tưởng, Hỏa Vân Sói biến dị rất muốn giết chết mình.
Nhưng — Vân Phong khẽ cong khóe môi, Hỏa Vân Sói ngẩn ra, nó thật ra không ngờ dưới uy áp, nhân loại này lại còn có thể cười nhạt, chẳng hề e ngại như thế!
“Hỏa Vân Sói biến dị, ngươi là của ta.” Vân Phong mang theo tươi cười tự tin, chiến đấu mới có thể tăng lên lực lượng, mới có thể khiến mình được tiến bộ vượt bậc, mà Hỏa Vân Sói biến dị trước mặt chính là đối thủ tốt nhất! Nàng muốn khế ước nó, muốn nó trở thành ma thú khế ước đầu tiên của mình!
“Nhân loại, chỉ bằng ngươi sao!” Hỏa Vân Sói ngửa mặt lên trời rống giận, cả người hỏa nguyên tố còn có ám nguyên tố lập tức trào ra, trong khoảnh khắc liền bao vây quanh Hỏa Vân Sói, độ ấm trong không gian đột nhiên gia tăng, cỏ cây và cây cối bắt đầu bốc cháy.
“Nhân loại, nhận lấy cái chết!” Miệng sói mở lớn, bên trong lộ ra hàm răng trắng sáng, trong khoảnh khắc, hỏa cầu đỏ sậm nóng rực bắn ra từ miệng Hỏa Vân Sói, giống như đạn pháo liên tiếp, bắn thẳng đến chỗ Vân Phong, ầm ầm nổ ở chỗ nàng!
“Hống hống hống!!” Tiếng hỏa cầu nổ mạnh vang vọng trong rừng rậm, hỏa cầu nổ mạnh tiếp đến sóng nhiệt dâng trào, nhanh chóng lan ra cây cối, “Răng rắc, răng rắc, răng rắc!” Bỗng, cây cối quanh Vân Phong cùng Hỏa Vân Sói đều mỏi mệt ngã xuống, sau đó bị ngọn lửa thiêu đốt, rừng cây xanh rì vừa rồi giờ biến thành mảnh đất trụi lủi.
Hỏa Vân Sói híp đôi mắt thú nhìn chỗ Vân Phong, nó rõ ràng biết uy lực hỏa cầu của mình, cho dù nàng là cường giả trên cấp 7, cũng khó có thể ngăn cản, huống chi là con nhóc như thế!
Mùi thuốc súng và mùi cỏ cháy mãi không hết, dưới sương mù mờ mờ, mắt Hỏa Vân Sói trừng lớn, chỗ đó có điểm lạ!
Tại sao, làm sao có thể!
Chỗ Vân Phong ngoài mặt đất khô cằn không còn gì khác, ngay cả cây cỏ bên nàng cũng không may mắn tránh thoát, nhưng sau khi sương khói tản đi, Vân Phong vẫn đang đứng ở kia, ngay cả di động cũng không!
Vân Phong giờ phút này xung quanh thân thể bao trùm một tầng bảo vệ màu lam nhạt, trên đó còn có vằn nước dao động, hỏa cầu vừa rồi của Hỏa Vân Sói đã bị bình phong màu lam ngăn cản, vừa rồi, Vân Phong đã lĩnh ngộ ma pháp thủy nguyên tố!
Hỏa Vân Sói ngơ ngác nhìn lớp bảo vệ màu lam kia, màu đỏ sậm trên người đang dao động mãnh liệt lại nhạt bớt vài phần, ma pháp sư, hơn nữa là một ma pháp sư cấp 6! Hê…… Làm sao có thể! Nhóc con kia đã là ma pháp sư cấp 6!
Hỏa Vân Sói khiếp sợ, bất luận là nhân loại hay ma thú đều khó có thể tưởng tượng Vân Phong yêu nghiệt thế nào, không đến mười tuổi là ma pháp sư lục cấp, không chỉ như thế, sức mạnh ngang chiến sĩ cấp 5, lại không chỉ như thế, nàng là một Triệu hồi sư!
Hỏa Vân Sói lại lần nữa nheo mắt, ánh mắt nhìn Vân Phong không khinh mạn như vừa rồi, hỏa diễm đỏ sậm trên người lặng lẽ bình ổn, Hỏa Vân Sói cảm thấy kinh ngạc, khi nào thì con người lại có nhân vật cỡ này!
“Nhân loại, báo tên của ngươi!”
Chỉ có những người khiến ma thú cảm thấp là đối thủ mới được hỏi tên, nhưng tình huống này cũng cực ít, con người vốn nhỏ bé trong mắt ma thú, một chủng tộc cường đại sao có thể để ý tên của chủng tộc yếu đuối, nhưng cường giả trong con người là ngoại lệ!
Cô gái xinh đẹp cách lớp bảo vệ màu lam, cười thản nhiên, nụ cười kia chứa ngạo nghễ không ai sánh bằng. Môi mỏng khẽ mở, bắn ra hai chữ, “Vân Phong.”
“Vân Phong……” Mắt Hỏa Vân Sói đột nhiên co lại, dường như nhớ kỹ cái tên này, vuốt sói lấp lánh ánh lửa khẽ thu hồi, lớp bảo vệ thủy hệ màu lam nhạt không hề thay đổi, tuy là tình thế bắt buộc nhưng Vân Phong hiểu được, trước mặt ma thú biến dị Hỏa Vân Sói, vừa rồi song phương giao thủ tuy ngắn ngủn, nhưng vị trí của hai bên đã thay đổi hoàn toàn
Rừng cây xanh um bỗng hóa thành một mảnh đất khô cằn!
Nhục Cầu trên vai như không sợ, thân mình mềm mại liên tiếp cọ lên mặt, Vân Phong thật sự là dở khóc dở cười, bây giờ nàng đang quyết đấu cùng một ma thú biến dị, nhưng sao Nhục Cầu này vẫn thoải mái tự tại, đều là ma thú, hay là nó không sợ ma thú biến dị?
“Na na!” Nhục Cầu lại phát thành tiếng kêu, Vân Phong căng thẳng, bây giờ mình không thể bị phân tâm, Nhục Cầu này…… đặt sang bên có vẻ tốt hơn.
Vân Phong hạ quyết tâm, một tay kéo Nhục Cầu đang không ngừng cọ xát, tâm niệm vừa động, vòng tay không gian lập tức hiện lên, Vân Phong tùy tay, Nhục Cầu đã bị ném vào vòng tay không gian, sau đó vòng tay biến mất không thấy.
Hỏa Vân Sói và Vân Phong lẳng lặng nhìn nhau một lát, song phương đều đang không ngừng suy tính thực lực của đối thủ, trong lòng Hỏa Vân Sói trăm chuyển ngàn hồi suy tính, chuyện tiểu bất điểm trước mặt này là ma pháp sư cấp 6 thật vô cùng xác thực vạn phần, nếu ma pháp hợp lại, có lẽ mình không phải là đối thủ của nàng, nhưng nếu bị gông xiềng sẽ thật sự mất đi tự do, nghĩ đến đây, Hỏa Vân Sói lại cẩn thận hơn.
Triệu hồi sư giống ma pháp sư, song phương đều là đối thủ tinh thần lực cao cường, Hỏa Vân Sói nghĩ đến đây, mắt sói hiện lên mưu kế, ma pháp không bằng nhưng vật lộn thì sao, tiểu bất điểm chính là bại tướng dưới tay mình, quá chắc chắn rồi!
Miệng Hỏa Vân Sói từ từ cong lên, Vân Phong cũng thản nhiên tươi cười, tâm tư ma thú biến dị làm sao nàng có thể không biết, dùng thân thể sao, ha ha, nếu là Triệu hồi sư hoặc ma pháp sư khác, phương pháp này thật đúng là vết thương trí mạng, nhưng đối với nàng, lại nhất định khiến Hỏa Vân Sói thất vọng rồi.
“Tiểu bất điểm! Ngươi đã muốn khế ước ta, ta liền cho ngươi cơ hội này, cùng chơi với ngươi một trận!”
Vân Phong nghe đến đó, trong lòng hiện lên ý cười, nhưng trên mặt không có biểu hiện, lớp bảo vệ màu lam nhạt vẫn chưa biến mất, đối mặt với ma thú, không thể nới lỏng cảnh giác, trừ phi ngươi thấy mạng mình quá dài.
“Chơi với ta ư? Tốt, ngươi thích chơi thế nào.”
Hỏa Vân Sói thấy Vân Phong không phản đối, biết tiểu bất điểm đã mắc câu, trong lòng thêm đắc ý, “Chúng ta không dùng ma pháp, nếu ngươi có thể tiếp ba đòn của ta, ta cam nguyện bị ngươi khế ước, thế nào?”
Vân Phong nở nụ cười, vui vẻ nở nụ cười, Hỏa Vân Sói như thế đều trong kế hoạch, như vậy cũng tốt, kẻ địch tê dại rồi thì cho đòn phủ đầu, như vậy hiệu quả càng cao!
“Được, không thành vấn đề.”
Vân Phong sảng khoái đáp ứng khiến Hỏa Vân Sói vui sướng dị thường, tiểu bất điểm này vừa đúng là kẻ chưa hiểu sự đời, chẳng biết đây chính là một điều kiện bất bình đẳng, nhưng Hỏa Vân Sói sợ Vân Phong hối hận, nếu bị tiểu bất điểm này phát hiện tâm tư của mình, ma pháp đánh bừa thì tỷ lệ mình thủ thắng cũng không lớn.
“Tiểu bất điểm, triệt hạ phòng ngự của ngươi, ta cũng triệt hạ nguyên tố lực của ta.” Hỏa Vân Sói triệt hạ nguyên tố lực bao vây thân thể trước, chẳng qua triệt hạ nguyên tố lực xong thân thể vẫn đỏ sậm sáng rọi, bộ lông đỏ xen đen tỏa sáng đến mê người.
“Được.” Vân Phong gật đầu, cũng bỏ lớp bảo vệ thủy hệ trước mặt mình, một người một thú, vứt bỏ tất cả ma pháp, chỉ bằng thân thể, dùng cách giải quyết nguyên thủy nhất!
Hỏa Vân Sói nhìn chiếc khiên màu lam nhạt bị Vân Phong triệt hạ, mắt sói ánh lên mũi nhọn, tiểu bất điểm này nhất định sẽ phải trả giá vì sự khinh địch của mình, cũng vì sự ngu xuẩn của mình!
“Chờ đã!” Hỏa Vân Sói đang phát động công kích khẽ sửng sốt, liếc mắt nhìn Vân Phong, Vân Phong thản nhiên mở miệng, “Các hạ phải nhớ, chỉ cần ta đón được ba kích của ngươi, ngươi sẽ tự nguyện bị ta khế ước.”
Hỏa Vân Sói vừa nghe, trong lòng xẹt qua quái dị, nhưng lại nghĩ, tiểu bất điểm trước mắt này là ma pháp sư, ma pháp sư yếu ớt đừng nói ba đòn, một kích cũng chết dưới tay mình thôi, đến lúc đó mình chụp chết nó rồi, điều kiện này cũng coi như chẳng còn.
“Nói được thì làm được!” Hỏa Vân Sói nói xong, chân sau đột nhiên nhún xuống, cơ bắp cường tráng nháy mắt hiện ra, khiến thân mình dã thú tràn ngập sức mạnh cuồng dã! “Tiểu bất điểm, tiếp chiêu!”
Ám phong thổi qua trước mắt, Vân Phong chỉ cảm thấy sóng nhiệt đánh úp lại, vo..anh,cac/qttp ánh mắt khẽ có chút không mở ra được, chớp mắt, trảo sắc bén nhọn mang hàn quang đánh đến.
Hỏa Vân Sói nhảy lên như tên bắn, như ánh sáng phóng đến chỗ Vân Phong, cùng với một tiếng sói rống, năm trảo sắc bén cào trên không trung!
Tiểu bất điểm, nhận lấy cái chết!
Hỏa Vân Sói mang theo lực lượng mạnh mẽ hung hăng chụp đến, ánh mắt nhìn Vân Phong mang theo một tia thương hại, tiểu bất điểm này nhất định sẽ biến thành thịt vụn!
Mắt Vân Phong hơi trầm xuống, thân mình không trốn, dùng tư thái thẳng tắp không sợ chết đón nhận, Hỏa Vân Sói thấy vậy hỏa diễm trong lòng càng sâu, đúng là một kẻ cuồng vọng, lại vọng tưởng lấy thân thể mình thừa nhận một kích, nếu thích chịu chết, vậy cho ngươi như nguyện!
“Ầm!” Một tiếng vang nổ trong không khí, Hỏa Vân Sói dĩ nhiên chụp được, mà Vân Phong bị lực mạnh mẽ áp đảo mấy phần! “Phụt!” Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Vân Phong, rơi xuống mặt đất cháy lên là nhiều điểm đỏ chói mắt.
Giờ phút này trong mắt Vân Phong lộ ra vạn phần quật cường và bướng bỉnh, thân thể chấn động lớn, thiếu chút nữa vỡ lục phủ ngũ tạng, ma thú biến dị lục cấp quả nhiên không phải ngồi không, nếu không phải thân thể của mình bị sức mạnh thần bí kia cải tạo, biến thành mạnh mẽ dị thường, cho dù bây giờ nàng là một chiến sĩ cấp 6, chỉ sợ cũng bị một trảo này chụp thành thịt nát!
“Tiểu gia hỏa, ngươi thế nào!” Tổ tiên quan tâm nói, Vân Phong miễn cưỡng kéo kéo khóe miệng, thế nào, nàng chỉ cảm thấy thân thể sắp nứt ra rồi, một kích của Hỏa Vân Sói mình miễn cưỡng tiếp như thế, còn có hai đánh, xem ra mình đã đánh giá cao lực lượng của bản thân.
Dù vậy, trong lòng Vân Phong cũng không có ý từ bỏ, Hỏa Vân Sói biến dị, là nàng bị ép!
Ngọc bội dán trên cổ Vân Phong tản ra hào quang, Vân Phong cảm thấy không chống cự được nữa, chỉ cảm thấy lực lượng thần bí lại dũng mãnh tràn vào thân thể của mình, giống như một loại cường lực nuôi dưỡng, chữa trị lại vết thương do trảo kia gây ra lại thành như ban đầu!
Vân Phong cảm thấy mừng rỡ, tin tưởng không khỏi đề cao gấp trăm lần, trong mắt thậm chí mang theo ý cười, Hỏa Vân Sói thấy một trảo chẳng làm nàng tổn thương nửa điểm, không khỏi tức giận. Tiểu bất điểm quả nhiên có chút cổ quái, một kích lại không thương tổn nàng mảy may! Không vội, còn hai cái nữa, nó nhất định phải giải quyết nàng!
Không cho Vân Phong chút thời gian thở dốc, móng vuốt khác của Hỏa Vân Sói đánh tới, thân hình Vân Phong chợt lóe, khôi phục tốc độ như lúc đầu, ngăn cản kích thứ hai của Hỏa Vân Sói.
Đòn thứ hai, vẫn chưa tổn hại!
Hỏa Vân Sói đột nhiên trừng lớn mắt, đồng tử cũng co lại, trong mắt tản ra ác độc, hiển nhiên Vân Phong không có tổn hại đã làm tổn thương lòng tự trong to lớn của nó.
“Còn một kích nữa, các hạ thỉnh.” Vân Phong thản nhiên mỉm cười, có ngọc bội màu đen cung cấp lực lượng chữa trị cường đại, đừng nói ba kích, cho dù cùng nó chiến đấu cả một ngày, nàng cũng sẽ không sầu lo! Một trận chiến này, nàng, tất thắng!
Chỉ có thể nói Vân Phong gặp được nhiều kỳ ngộ, nếu như không phải thân thể được cải tạo, nếu như không phải ngọc bội màu đen kia, chỉ sợ nàng đối mặt với Hỏa Vân Sói biến dị, chỉ có thể là chết.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!