Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Vị Có Một Không Hai

Edit: Khang Vy

Beta: Peachh

Dịch Nhiễm bị sự phô trương này dọa sợ ngây người, nhóm người này giống như đoàn người áo đen trong phim khoa học viễn tưởng vậy. Cô có cảm giác rằng, chỉ cần một giây sau là bọn họ có thể biến thân, rút kiếm ra chém người đối diện vậy.

Dịch Nhiễm ngồi vào vị trí được chỉ định, rất nhanh, trên chỗ ngồi phía đối diện đều đã đầy đủ phóng viên giới truyền thông.

Đèn flash nhấp nháy, bàn tay Dịch Nhiễm đặt lên chân khẽ nắm chặt, lòng bàn tay đã đổ mồ hôi.

Hiện tại, độ hot của Đại Mộng Tam Sinh trên mạng rất cao, phim truyền hình và phim điện ảnh đều đang trong thời gian chuẩn bị. Rất nhiều minh tinh nổi tiếng đều tới thử vai, ngày nào trên mạng cũng là những ngày xé* nhau gió tanh mưa máu, cho nên, chuyện sao chép tác phẩm lần này cũng nhận được sự chú ý cực lớn. Mấy ngày nay, cô bị người ta chửi mắng trên mạng như máu chó tạt đầu. Đêm qua cô còn mơ thấy ác mộng, mơ thấy bị những fans cực đoan tạt axit.


(*fan war)

Nhưng mà dáng vẻ hôm nay...

Ba tầng trong ngoài đều có vệ sĩ vây kín, chặt chẽ giống như thùng sắt vậy.

Dịch Nhiễm thầm nghĩ sự an toàn của cô có thể được bảo đảm rồi.

Trước đó, người bên bộ phận quan hệ công chúng đã nói với cô, lát nữa bọn họ sẽ công bố chứng cứ đã thu thập được trên màn hình, sau đó người bên đoàn luật sư sẽ lên tiếng, cô chỉ cần là người cuối cùng nói lời tổng kết, nói bản thân đã phải chịu đựng sự vu khống đặt điều, hơn nữa nhất định sẽ đấu tranh giành lại quyền lợi của mình là được.

Nếu là trước kia, có lẽ cô sẽ trực tiếp tới cửa tìm người ta cãi lý.

Nhưng mà bây giờ, cô lại hèn nhát không thôi.

Chỉ là chuyện này liên quan tới vấn đề danh dự, hơn nữa còn do Cố Tắc Yến ngáng chân của cô, nếu cô còn như rùa rụt cổ nữa thì đúng là không có tiền đồ chút nào.


"Hoạ sĩ Dịch Nhiễm bên chúng tôi tuyệt đối không sao chép tác phẩm của Phàn Mậu bên lze. Có thể dùng các tác phẩm của Dịch Nhiễm mấy năm gần đây đăng trên weibo để so sánh minh chứng. Hơn nữa, hoa văn trên tay áo nam chính trong tác phẩm của Phàn Mậu chính là tên của Dịch Nhiễm được viết theo ảnh phản chiếu qua gương."

Dịch Nhiễm, "Hôm nay tôi ở đây, dùng tên thật của mình đối diện với mọi người chính là để làm rõ sự thật rằng tôi không hề sao chép. Mặc dù tôi chỉ là một người mới, fans không nhiều như thầy Phàn Mậu, nhưng tôi hiểu rất rõ làm người phải thành thật. Hôm nay cho dù mọi người thấy tôi thế nào, tôi chỉ muốn nói rằng, tôi không làm gì sai cả. Tôi tin sự thật sẽ có ngày được làm sáng tỏ, tôi cũng tin rằng mình sẽ chờ được lời xin lỗi."

Lúc người của bộ phận pháp lý lên tiếng, trong lòng Dịch Nhiễm lại nhẩm lại kịch bản một lần. Cho nên khi tới lượt cô nói lời tóm lược, tuy rằng khí thế chưa đạt nhưng trật tự câu cú rõ ràng, mặt không chút cảm xúc, giọng nói lành lạnh, còn rất doạ người.


Truyền thông bên dưới còn muốn phỏng vấn, nhưng nhân viên công tác gọi cô xuống dưới, sẽ có người chuyên nghiệp tới ứng phó bọn họ, sau đó cô được bảo vệ vây quanh đưa đi.

Thẩm Nghệ Trúc ghé sát tai cô, nói với cô rằng lúc này không thể biểu hiện ra mình là người kiêu ngạo nịnh nọt được. Cho nên lúc đi, tuy rằng xung quanh tiếng người nói chuyện ồn ào nhưng vẻ mặt Dịch Nhiễm cũng không hề thả lỏng. Chân dẫm lên giày cao gót bước đi từng bước mạnh mẽ, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước không hề dừng lại.

Sau khi lên xe, cô mới thở phào nhẹ nhõm dựa vào lưng ghế, cả người rơi vào trạng thái thả lỏng.

Cô không dám đọc bình luận trên mạng nên đành hỏi Thẩm Nghệ Trúc tình hình hiện tại.

Thẩm Nghệ Trúc lướt mạng xã hội, khách quan nói tình hình cho cô nghe.
"Không khác biệt so với chúng ta mong muốn, có nghi ngờ, có mắng, cũng có tin tưởng giúp đỡ chúng ta nói chuyện. Đợi lát nữa phòng làm việc sẽ đăng chứng cứ lên mạng, hướng gió hẳn là vẫn còn thay đổi nữa."

Chờ tới lúc xe quay trở lại phòng làm việc, lượt chia sẻ bài viết trên mạng đã hơn một vạn, trong đó, có một bài chia sẻ được nhiều like nhất chính là của tập đoàn Sáng Thế.

"Ủng hộ."

Lời ít ý nhiều, nhưng lại có tác động vô cùng lớn.

Rất nhanh, hiện trường cuộc họp báo đã được công chiếu.

Một đám bảo vệ đen nghịt phối hợp với đèn flash của các phóng viên trông giống như chụp ảnh poster cho phim vậy.

Bình luận trên mạng cũng thú vị hơn hẳn.

[Tình hình này là sao thế, đang quay chụp bộ phim tận thế nào à? Nhìn đám người áo đen kia tôi cứ sợ họ sẽ móc súng máy ra bắn cơ!]
[Cười chết mất, đầu năm đó idol tôi bị bôi đen thảm ơi là thảm mở họp báo mà cũng không được như thế này đâu!]

[Không phải nói hoạ sĩ này được vào do quan hệ à? Họ Dịch, họ Dịch ở Nam Thành chỉ có thể là Dịch Giang của tập đoàn Tuân Vân đúng không?]

[Cười chết tôi mất, thuỷ quân có thể chuyên nghiệp một chút được không? Giả vờ làm đại tiểu thư cái gì chứ! Đã hỏi chủ tịch Dịch một câu chưa?]

[Nhưng mà tư thế của bảo vệ này cũng khiến chúng ta hiểu quá rõ rồi! Sáng Thế lợi hại quá mà, bao che cho con mình!]

[Sáng Thế và lze đánh nhau một trận đi mà, xem xem ai thắng? Nhưng mà tôi không thích Phàn Mậu lâu lắm rồi, tên này là thẳng nam ung thư đấy, hoàn toàn không biết tôn trọng nữ giới là cái gì. Nếu lần này hoạ sĩ của Sang Duy thật sự bị oan, tôi tình nguyện làm thuỷ quân miễn phí cho bọn họ, mắng Phàn Mậu tới cùng.]
Mọi chuyện dần dần nóng lên, fans của Phàn Mậu dùng những lời nói vô cùng dơ bẩn. Bọn họ không nghe, không xem, không để ý tới nguyên tác, hoàn toàn làm như không thấy bài thanh minh của Sang Duy đăng tải. Chỉ cần nhìn thấy người qua đường lên tiếng ủng hộ cô là bắt đầu tiến hành tẩy não người ta. Dịch Nhiễm phát hiện năng lực nói chuyện của bọn họ thật sự rất lợi hại, liệt kê rất nhiều hoa văn trên bản thiết kế của Phàn Mậu, nói cái tên cô viết theo ảnh phản chiếu trong gương cũng chỉ là trùng hợp giống với hoa văn mà thôi. Khoa trương hơn còn mắng cô vì muốn bôi đen Phàn Mậu mà đi sửa tên.

Cô chỉ lướt trong chốc lát đã bắt đầu hoài nghi thế giới bên ngoài.

Không chỉ weibo, trên các diễn đàn lớn cũng bắt đầu có bài bôi đen cô. Nói rất khó nghe, bắt đầu bịa ra tin đồn rằng cô là tình nhân của tổng giám đốc Sang Duy, nói rằng ban đầu Mạnh Dao nhìn trúng một hoạ sĩ khác, cuối cùng đối phương lại bị thay thế.
Tam nhân thành hổ, chúng khẩu thước kim*. Rất nhiều người không thèm đọc bài đăng mà chửi cô khắp bốn phương tám hướng.

(*Ý chỉ lời đồn đại quá nhiều sẽ khiến người ta tin là có thực, dư luận có sức mạnh ghê gớm.)

Dịch Nhiễm nhìn từng câu chữ dơ bẩn kia, tuy rằng khó chịu nhưng vẫn chịu được. Không bao lâu sau, Sáng Thế lập tức đăng văn bản của luật sư.

Lời thanh minh của Sáng Thế vô cùng dõng dạc, nói rằng sẽ truy tố tới cùng. Chuyện này khiến quần chúng ăn dưa trên mạng ngày càng nhiều hơn.

Sáng Thế là một tập đoàn với rất nhiều lĩnh vực khác nhau, số công ty con dưới trướng nhiều vô số kể. Thời gian phòng làm việc Sang Duy thành lập cũng chưa lâu, lần này nhận được sự chú ý như vậy cũng chỉ vì Đại Mộng Tam Sinh.

Nhưng kết quả, người Sáng Thế lại thật sự nhúng tay vào chuyện này.
Luật sư chịu trách nhiệm việc này chính là Tống Vệ Bình, không có ai ở Nam Thành là không biết anh ta, cũng coi như là một nhân vật vang dội trong giới luật sư.

Mấy tài khoản marketing trên mạng lập tức không nói lời nào nữa.

Fans của Phàn Mậu bị quấy rầy tiết tấu, trong cơn tức giận lập tức chuyển hướng cơn giận lên Cố Tắc Yến sau lưng lze.

Bọn họ muốn Cố Tắc Yến lên tiếng, giúp Phàn Mậu làm sáng tỏ mọi chuyện.

Lúc nghe thấy tin tức này, Dịch Nhiễm cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý.

Chỗ Cố Tắc Yến có bản phác thảo gốc của cô, nếu anh ta đứng ra, nói năm đó cô nhận lời mời tới Cố thị thấy được bản thiết kế của Phàn Mậu, vậy thì mọi chuyện sẽ chuyển thành bất lợi đối với cô.

Cố Tắc Yến và Lương Ngôn hiện nay là hai nhân vật đứng đầu trên mạng, fans CP của hai người cực nhiều, bọn họ đã bắt đầu báo động trước, trong siêu thoại* đã bắt đầu chia sẻ cách làm thế nào để khống bình*.
(*Kiểu như là một group để các fans đăng bài trong đó, cụ thể thì mình cũng hong bít giải thích sao nữa nên mn có thể tra trên mạng là ra nha)

(*khống chế bình luận, cố gắng đẩy bình luận xấu xuống dưới bằng cách bình luận khác như khen ngợi idol,...)

Chỉ là, điều khiến mọi người không ngờ tới, Cố Tắc Yến thật sự đăng weibo, lại còn là bài khiển trách Phàn Mậu.

lze: [Xin lỗi vì không tiến hành xét duyệt kỹ càng tác phẩm của hoạ sĩ trong văn phòng, từ hôm nay trở đi, lze sẽ dừng tất cả hợp tác với ngài Phàn Mậu. lze tôn trọng mỗi một người hoạ sĩ, tuyệt đối không bao che việc sao chép tác phẩm.]

Sau khi bài viết này đăng tải, dư luận trên mạng trở nên ồn ào hơn bao giờ hết. Fans của Phàn Mậu thật sự không thể tin nổi, vẫn còn tức giận mắng mỏ dưới bài đăng weibo phòng làm việc, nhưng cuối cùng cũng chỉ chờ được bài xin lỗi cùng với xin rút lui khỏi giới hoạ sĩ của Phàn Mậu, điều này thật sự khiến mọi người sợ ngây người.
Dịch Nhiễm cũng có chút khϊếp sợ, cô vốn còn cho rằng mình sẽ phải ăn mắng thêm mấy ngày nữa, nào biết cứ vậy chỉ cần nằm thôi đã thắng trận.

Cách làm của Cố Tắc Yến khiến cô không hiểu được, nhưng cô cũng cảm thấy may mắn vì coi như giải quyết được điều này.

Rời khỏi phòng làm việc, cô cảm giác cả người nhẹ nhàng hơn không ít, bước chân cũng nhẹ hơn so với ngày thường.

Chỉ là, thời tiết buổi tối bắt đầu thay đổi. Bầu trời âm u, một ngôi sao cũng không thấy đâu. Gió lạnh khẽ thổi, lá khô trên mặt đất bị thổi bên lên trên cao, có mấy chiếc lá còn bay vào chân cô.

Thời tiết thế này, hẳn là sắp mưa rồi.

Nhưng mà, cô chưa từng có thói quen chuẩn bị sẵn dù.

Dịch Nhiễm lấy điện thoại ra định gọi xe, nhưng lúc này cơn mưa đã ập tới. Trong lúc cuống quýt, cô chạy tới sân ga cách đó không xa để trú mưa.
Cả ngày hôm nay Lâm Chiêu ở lại Sang Duy xử lý chuyện cả một ngày trời. Sau khi tổ chức họp báo xong xuôi, anh còn lấy danh nghĩa của tập đoàn liên hệ với Cố Tắc Yến, tạo áp lực cho anh ta. Ý của anh cũng rất rõ ràng, nếu như lze muốn bảo vệ Phàn Mậu, bọn họ sẽ bất chấp tất cả mọi giá để bảo vệ quyền lợi của mình.

Đối phương là người thông minh, đương nhiên hiểu rõ tình cảnh của mình, cũng không có thời gian dây dưa lâu như vậy.

Lúc đi ngang qua phòng vẽ tranh, đèn bên trong đã tắt hết. Ánh mắt Lâm Chiêu trở nên nặng nề, bước chân dừng trước cửa phòng vẽ hồi lâu mới rời đi.

Lúc đi tới cửa, điện thoại vang lên, là Khương Ý gọi tới.

"Anh trai ơi, anh có thể tới đón em không, trời sắp mưa rồi."

"Ở đâu?"

Khương Ý báo địa chỉ, Lâm Chiêu bảo cô ấy đợi một chút rồi đi tới bãi đỗ xe.
Vừa lái xe tới bên ngoài, trời đã đổ mưa. Suy nghĩ anh bỗng bay tới nơi nào đó, quay đầu nhìn về phía sân ga công cộng phía sau, thấy Dịch Nhiễm đang sửa sang lại tóc đứng đó.

Quần áo cô đã ướt hơn nửa, dáng vẻ chật vật. Lâm Chiêu cũng không lo lắng nhiều, đánh tai lại, quẹo xe ra phía sau, vững vàng dừng trước mặt cô.

Cửa sổ chậm rãi hạ xuống, Lâm Chiêu nhìn người đang kinh ngạc trước mắt, bình tĩnh nói, "Lên xe."

Thấy cô ngượng ngùng, Lâm Chiêu lại bổ sung một câu, "Hai ngày nay đã làm chậm trễ không ít chuyện rồi, em không có thời gian nghỉ bệnh đâu."

Dịch Nhiễm thầm nói làm phiền anh rồi, đang định lên xe lại do dự không biết nên ngồi chỗ nào.

Ghế phụ thì quá mập mờ.

Lên ghế sau... trông anh lại giống như tài xế vậy.

Lâm Chiêu thấy cô đứng yên hồi lâu, mắt nhìn phía trước, bình tĩnh nói, "Tuỳ ý em."
Nghĩ tới hiện tại anh đang là sếp, Dịch Nhiễm tỏ vẻ tôn trọng, ngồi ghế phía trước.

Lâm Chiêu khởi động xe, xe chạy được một đoạn, Dịch Nhiễm lại hoảng hốt nhớ ra còn chưa nói với anh số nhà của mình bây giờ.

"Nhà em ở số 423 đường Trường Hào."

"Ừm." Anh bình tĩnh đáp lại, Dịch Nhiễm cảm thấy kỳ lạ, còn chưa kịp nghĩ ra đã thấy anh dừng xe nghe máy.

"Anh ơi, có một người bạn tiện đường đón em rồi, anh không cần tới đón em nữa đâu!"

"Ừm, đi cẩn thận."

"Đừng uống mấy thứ linh tinh."

"Biết rồi, anh trai dong dài."

Dịch Nhiễm không nghe rõ đầu bên kia nói gì, chỉ nghe thấy Lâm Chiêu dặn dò đối phương từ chuyện lớn tới chuyện nhỏ.

Cô rời tầm mắt khỏi người anh, nhìn thẳng về phía trước.

Trời mưa rất lớn, hạt mưa như tạt thẳng vào cửa kính xe, cần gạt nước vẫn đang chăm chỉ làm nhiệm vụ, thế nhưng tầm nhìn vẫn mơ hồ như cũ.
Trải qua bao nhiêu ngày tháng tình người ấm lạnh, cô mới hiểu rõ trước kia mình quá đáng biết bao.

Ngày trước cô chẳng những huỷ hôn, lại còn nói những lời khiến người khác tổn thương cực kỳ.

Cô nói anh tốt với mình là khống chế.

Nói tính khống chế của anh khiến người ta chán ghét.

Bởi vì chuyện gì Lâm Chiêu cũng nhân nhượng với cô, cho nên ở trước mặt anh, cô vẫn không kiêng nể chút nào.

"Chuyện trước kia."

Dịch Nhiễm gục đầu xuống, cắn môi mở miệng nói, "Em xin lỗi."

Tuy rằng bây giờ không thể thay đổi được gì nữa, nhưng Dịch Nhiễm vẫn muốn nói một câu xin lỗi còn nợ anh.

Lâm Chiêu không đáp lại ngay lập tức, Dịch Nhiễm không nhịn được liếc anh một cái. Đôi môi mỏng của anh mím lại, cặp mắt sau khung kính chăm chú nhìn đường.

Cô không nhìn thấu biểu tình của anh lúc này là có ý gì.
Có lẽ là anh đang cảm thấy cô làm điều thừa rồi.

Mãi lúc lâu sau, anh mới nói, "Không cần phải thế đâu."

Dịch Nhiễm ừ một tiếng, cô cũng không cảm thấy bản thân có tư cách được thông cảm.

Điện thoại vẫn luôn đổ chuông, còn cô lại đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình không để ý. Vẫn là Lâm Chiêu mở miệng nhắc nhở cô trước.

"Có người gọi em."

Dịch Nhiễm hoảng hốt mở điện thoại, là Cố Tắc Yến gửi tin nhắn tới.

Cô nhớ ra rồi, trước đó cô cho số điện thoại của anh ta vào danh sách đen nhưng lại quên mất wechat.

Tin nhắn toàn là giọng nói, thời gian đã rất lâu rồi. Trước đó Cố Tắc Yến trả lời tin nhắn của cô đều là lời ít ý nhiều, hiện tại cũng không biết là bị đứt mất dây thần kinh nào mà dai dẳng như thế.

Nhưng cô cũng không muốn mở lên nghe.

Tự cô cảm thấy mình xứng đáng, tự làm tự chịu. Cố Tắc Yến đối xử với cô như thế, nhưng cô vẫn... tới một câu nặng lời cũng chưa từng nói.
Sao cô có thể như vậy được chứ.

Lâm Chiêu nhìn lướt qua, thấy đầu Dịch Nhiễm vừa động đã vội rời tầm mắt, nhìn về phía kính chiếu hậu, vô cùng nhanh chóng.

Động tác tự nhiên khiến Dịch Nhiễm nhìn không ra sự lạnh lẽo kết băng trong đôi mắt của anh.

"Bạn à?"

Lâm Chiêu thuận miệng hỏi, bỗng nói tiếp, "Có việc gấp sao?"

"Có lẽ là vậy." Dịch Nhiễm đáp lời, sau đó trực tiếp kéo đối phương vào danh sách đen.

Cô lại cất điện thoại vào trong túi.

Giờ phút này, cô cũng không hề cảm thấy đau đớn chút nào, chỉ có tự ghét bản thân mà thôi.

Tác giả có lời muốn nói:

Dịch Nhiễm: Hình như em thật sự đi cửa sau.

Dịch Nhiễm: Cố Tắc Yến gửi tin nhắn tới.

Lâm Chiêu *sát khí bừng bừng*

Nhấn Mở Bình Luận