Anh ta họ Lôi hay họ Kim?
Điều này đã không còn quan trọng!
Không bao lâu, chuyện ngày hôm nay đã truyền khắp toàn thành phố.
Lôi Tuấn anh chính là vua của Thiên Hoa.
Thành phố này là của anh…
“Ông xã, e rằng em không thể về ăn tối được”.
Lôi Tuấn vừa về đến nhà liền nhận được điện thoại của Hứa Phương Hoa.
Anh vừa khải hoàn trở về, bà xã lại nói không về?
“Có chuyện gì vậy, bà Hứa, anh phát hiện em lâng lâng rồi?”, Lôi Tuấn cười nói.
“Ôi trời, không phải…”
Hứa Phương Hoa vội vàng giải thích trong điện thoại: “Hôm nay phải tổ chức tiệc cho nhà họ An, tổng bộ tập đoàn chúng em đồng thời tổ chức liên hoan luôn, cấp bên của em nói, phòng tài vụ không được phép vắng mặt”.
“Cấp trên của em? Phòng tài vụ không phải là Thương Lam quản lý sao?”, Lôi Tuấn hiếu kỳ hỏi.
Ông xã, anh không biết rồi, Thương Lam đã từ chức, đột nhiên về Hương Giang rồi”.
“Ồ, vậy à!”
Lôi Tuấn suy nghĩ, nói: “Cũng tốt, em cũng nên tham gia những buổi tiệc như vậy, không sao, đợi Nhã Y tan học về, anh đi đón em”.
“Ông xã, anh thật tuyệt”.
“Bà xã cũng rất tuyệt”.
Lôi Tuấn tắt điện thoại, bất lực lắc đầu.
Lôi Tuấn vừa giải quyết xong việc ở trường mầm non, vừa lật bài ngửa, cố gắng từ chối lời mời của Kim Bưu.
Vốn tưởng rằng tối nay cả nhà đoàn viên.
Không ngờ Hứa Phương Hoa yêu công việc, lại còn phải đi giao lưu tiệc tùng…
“Anh rể, cuối cùng anh cũng về rồi!”
Hứa Nhã Y tan học về nhà cuối tuần, vừa vào cửa đã hét lên.
“Tan học rồi à, dạo này thế nào?”, Lôi Tuấn cười hỏi.
“Em rất tốt, bây giờ đi học rất vui, còn nữa, anh rể, rất nhiều bạn học đều ngưỡng mộ em, ngưỡng mộ em có anh rể tốt, những nam sinh đó đều coi em là thần tượng rồi đấy”.
Hứa Nhã Y nhẹ nhàng xinh đẹp, vui vẻ mặt mày hớn hở.
“Ha ha ha…”
Lôi Tuấn cười nhàn nhạt, nói: “Sao thế, không trang điểm đậm nữa à?”
“Không phải anh nói em nên tỏa ra vẻ thanh xuân mà!”
“Đúng thế, hơi thở thanh xuân mới là điều tốt đẹp cần trân trọng”.
“Bố ơi, dì ơi…”
Tiểu Niệm đi ra từ phòng ngủ, bất mãn nói: “Bụng con sắp đói chết rồi!”
“Đừng vội nhóc con, dì nấu món ngon cho con”, Hứa Nhã Y lập tức nói.
“Em chơi với Tiểu Niệm, hôm nay anh vào bếp”.
Lôi Tuấn nói xong, trực tiếp đi vào phòng bếp kiểu mở, còn đeo tạp dề.
Người đàn ông cao lớn anh tuấn phóng khoáng đeo tạp đề, vô cùng có phong cách.
Hứa Nhã Y lập tức nhìn mà trố mắt.
“Anh rể, anh chắc chắn anh biết nấu ăn chứ?”, Hứa Nhã Y hỏi yếu ớt.
“Anh bảo đảm là ăn được”.
Lôi Tuấn xào cà chua vừa mới rửa, hất lên không trung, rau và dao bay múa.
Hứa Nhã Y và Tiểu Niệm che miệng.
Mấy món ăn thường ngày ngon miệng, hương thơm lan tỏa.
Hứa Nhã Y và Tiểu Niệm ăn đến mức không còn giữ hình tượng.
Lôi Tuấn rất vui vẻ, dưới bầu trời này, không có gì tốt đẹp hơn cả người cùng ăn cơm.
Đáng tiếc là tối nay nữ chủ nhân không có mặt.
“Hai người ăn từ từ, anh đi đón người phụ nữ đó”, Lôi Tuấn cười nói.
“Bố ơi, bố về sớm nhé”, Tiêu Niệm mặt đầy hạt cơm nói.
“Anh rể, mùi vị thực sự rất ngon!”, Hứa Nhã Y khen ngợi.
Lôi Tuấn thu dọn đơn giản một chút, đi ra khỏi cửa nhà.
Anh không đưa theo ai, vì thành phố Thiên Hoa hiện tại an toàn tuyệt đối.
…
Nhà hàng Kim Hoa.
Buổi tiệc lớn này không chỉ để chúc mừng thành công của nhà họ An, cũng là để Kim Bưu tuyên bố với toàn thành, thành phố này đã hoàn toàn thuộc về chủ nhân của tập đoàn Kim Hoa.
Hai bố con nhà họ An ngồi ở bàn chủ nhà, cùng với đó là Kim Bưu, Diệp Nam Thiên và Tiêu Dương, còn có hai gia tộc lớn.
Phía sau là các ông trùm giới kinh doanh.
Phía sau nữa, đều là người của tập đoàn Kim Hoa.
Đây là buổi tiệc chúc mừng, cũng là tiệc thành lập quỹ, và là tiệc rượu của tập đoàn Kim Hoa.
Lôi Tuấn đến đón vợ, anh đội mũ lưỡi trai, đi vào hội trường từ cửa bên.
Anh nhìn quanh một vòng, nhanh chóng phát hiện ra Hứa Phương Hoa.
Dù sao vẻ đẹp của cô vượt trội, rất dễ nổi bật…
Phía sau hội trường, chiếc bàn ở chính giữa nhất chính là cấp quản lý phòng tại vụ của tập đoàn Kim Hoa.
Sau khi Thương Lam đi, giám đốc mới tên là Tina Ngô.
Tina Ngô trở về từ nước ngoài, sinh viên xuất sắc, kế toán viên cao cấp, thuộc kiểu trình độ học vấn cao, EQ thấp.
Cô ta làm việc cẩn thận tỉ mỉ, nhưng hơi coi thường Hứa Phương Hoa.
Vì Hứa Phương Hoa chỉ là một nhân viên tài vụ, lại quản lý quỹ tiền vốn rất quan trọng của tập đoàn.
Tina Ngô không hiểu, cho rằng Hứa Phương Hoa dựa vào quan hệ mà trèo lên.
“Xin chào, thưa các vị đồng nghiệp, chúng ta cùng uống một ly, hy vọng mọi người không ngừng cố gắng”.
Tina Ngô nâng ly rất kiểu thương mại, nhìn quanh cấp dưới của cô ta, uống cạn môt ly rượu trước.
“Cảm ơn giám đốc”.
“Cảm ơn giám đốc quan tâm”.
Các đồng nghiệp đều rất cung kính, Hứa Phương Hoa cũng lịch sự nói cảm ơn.
Nhưng cô đã đỏ mặt, cố gắng uống ly rượu này, rồi che miệng theo bản năng.
“Phương Hoa, cô không khỏe sao?”, Tina Ngô hỏi.
“Giám đốc, tôi chỉ là… không uống được nhiều rượu”, Hứa Phương Hoa trả lời.
“Vậy thì không được, tập đoàn chúng ta là tập đoàn lớn nhất Thiên Hoa, sau này mỗi người các cô còn phải giao tiếp với các nhân vật khác nhau, không biết uống rượu, thì không thể đảm nhận chức vụ, uống tiếp một ly đi”.
Tina Ngô nói, lại rót cho Hứa Phương Hoa một ly.
Đây là rượu trắng năm mươi độ, Hứa Phương Hoa đã uống mấy ly, thực sự không dám uống nữa.
Nhưng bình thường Hứa Phương Hoa vô cùng khiêm tốn, trước nay không nhắc đến quan hệ, vì vậy ngoại trừ Tina Ngô, các đồng nghiệp khác cũng rất thích cô, lập tức mọi người đều khuyên đừng uống nữa.
Tina Ngô không đồng ý.
Cô ta nói một tràng ngoại ngữ, cứ muốn Hứa Phương Hoa uống ly rượu này.
Hứa Phương Hoa hít sâu mấy hơi, gật đầu nói: “Được, giám đốc, tôi uống”.
“Để tôi!”
Bỗng nhiên một giọng nam trầm mạnh vang lên.
Liền sau đó, một người đàn ông cao lớn đội mũ lưỡi trai một tay ôm lấy eo Hứa Phương Hoa, một tay khác nâng ly rượu, kính rượu cả bàn, cuối cùng hướng về phía Tina Ngô, ngẩng đầu uống cạn.
Hành động này của anh được cả bàn thấy rõ ràng.
Phòng ban này không ai biết Lôi Tuấn. Nhưng lại có người biết ông xã của Hứa Phương Hoa không đơn giản.
Lẽ nào chính là người đàn ông đột nhiên xuất hiện này sao?
Hứa Phương Hoa ngẩng đầu, khuôn mặt tràn đầy nụ cười si mê.
Người đàn ông này chính là cả thế giới của cô…
“Sao rồi, em không sao chứ?”, Lôi Tuấn đỡ Hứa Phương Hoa ngồi xuống.
“Em không sao, chưa kết thúc anh đã đến rồi?”, Hứa Phương Hoa cười hỏi.
“Anh sợ em uống say”, Lôi Tuấn quan tâm.
“Anh này, anh là ai?”
Tina Ngô dựa vào ghế, thấy rất kỳ lạ hỏi.
“Xin lỗi các vị, tôi là ông xã của cô ấy, đúng rồi, tôi cũng là một thành viên của tập đoàn”.
Lôi Tuấn gật đầu, vô cùng lịch sự nói.
“Anh làm ở phòng ban nào? Đây là phòng tài vụ”, Tina Ngô không khách sáo nói.
Đúng thế Phương Hoa, ông xã cô ở bộ phận nào?”
“Oa, Phương Hoa, ông xã của cô thật đẹp trai!”
“Là cấp quản lý à? Hình như chưa từng gặp?”
Lập tức toàn bộ người của phòng tài vụ đều truy hỏi.
Hứa Phương Hoa chỉ mỉm cười, nhưng không trả lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!