Cuối tuần…
Gia đình bốn người chơi hết mình cả một ngày.
Lôi Tuấn mua quà cho từng người.
Những ngày tháng tốt đẹp như này mới là điều Lôi Tuấn thích nhất.
Nhưng đáng tiếc phía sau của sự bình yên là máu và nước mắt.
Vì Lôi Tuấn sắp phải xa nhà.
Sáu giờ tối cùng ngày.
Tất cả bốn người nhà Lôi Tuấn đều đến vương quốc Hồ Tâm.
Hứa Nhã Y đưa theo Tiểu Niệm tiếp tục chơi các trò chơi.
Lôi Tuấn lại đưa Hứa Phương Hoa đi vào một phòng họp.
Vừa mở cửa, Hứa Phương Hoa liền sốc.
Bởi vì lúc này đã có rất nhiều người ngồi trên chiếc bàn tròn lớn phòng họp, hơn nữa ba người đứng đầu thành phố Thiên Hoa cũng có mặt, còn có tất cả quản lý cấp cao của tập đoàn Kim Hoa.
Tràng vỗ tay vang lên.
Lôi Tuấn mỉm cười, đưa Hứa Phương Hoa vào chỗ ngồi.
Đây là hội nghị cấp cao nhất của cả thành phố Thiên Hoa, Lôi Tuấn ngồi ở vị trí đầu tiên.
Vị trí bên cạnh Kim Bưu lại để lại cho Hứa Phương Hoa.
Hứa Phương Hoa không biết là chuyện gì, chỉ thấy vẻ mặt của chồng mình rất bình thản, nên cô cũng bình tĩnh hơn nhiều.
“Các vị!”
Lôi Tuấn nói ra hai chữ, tất cả mọi người đều ngồi thẳng người lên.
Kể cả tổng chỉ huy sở tác chiến Diệp Nam Thiên, cảnh sát trưởng Dương Tiêu, nhân vật quản lý thuộc phủ tổng thống Hoa Hạ, bây giờ đều ngoan ngoãn như nhân viên trước mặt Lôi Tuấn, không dám phát ra nửa tiếng động.
Còn quản lý cấp cao tập đoàn, có người quen biết Lôi Tuấn, có người vừa quen biết anh.
Nhưng Kim Bưu ngồi vị trí thứ hai, không ai không hiểu, lão đại thực sự của thành phố này là Lôi Tuấn, còn có thể gọi anh là anh Kim…
“Xin chính thức giới thiệu, tôi Lôi Tuấn, đúng, cũng gọi là Kim Thiên”.
Anh nói xong câu này, toàn hội trường càng thêm trang trọng.
“Tôi là một người lính, lính đánh thuê, vốn sống ở ngoại vực, chán ghét chém giết, muốn sống cuộc sống của người bình thường, nhưng thế giới này không cho phép tôi sống ẩn mình, vì vậy tôi vẫn xuất hiện ở các thành phố”.
“Không biết các vị đã từng nghe nói đến… Thiên Vương Thần Điện chưa?”
Lôi Tuấn nói xong câu này rồi nhìn kỹ mọi người xung quanh.
Anh phát hiện mọi người đều gật đầu, xem ra tiếng tăm của Thiên Vương Thần Điện thực sự vang dội trong thiên hạ!
“Nếu mọi người đã từng nghe đến, vậy tôi tiếp tục…”
Lôi Tuấn châm một điếu thuốc, dựa vào ghế ông chủ lớn, nhàn nhạt nói: “Thiên Vương Thần Điện tôi, dưới trướng có tứ đại Thiên Vương, hiện nay có hơn tám trăm ngàn binh sĩ, các vị không nghe nhầm, tổng binh lực của tôi đã vượt qua tám trăm ngàn”.
Ngoại trừ Kim Bưu, kể cả Diệp Nam Thiên và Dương Tiêu nghe xong câu này cũng đều mở to đôi mắt.
Tám trăm ngàn binh sĩ là thế nào?
Diệp Nam Thiên ông ta không hiểu, Dương Tiêu càng không hiểu, còn các quản lý cấp cao khác cũng đều chưa từng nghĩ đến.
“Thiên Vương Thần Điện tôi, trước nay đều hoạt động ở ngoại vực, tiếp nhận nhiệm vụ các nước, duy nhất không làm việc hại người dân bình thường, đương nhiên, chúng tôi cũng không muốn xung đột với Hoa Hạ, trừ phi bất đắc dĩ”.
“Thiên Vương Thần Điện tôi, nguồn vốn hùng hậu, nói một cách có trách nhiệm, thành phố như này, tôi có thể mua năm tòa”.
Câu này được nói ra.
Cuối cùng những người có mặt ở hiện trường đều phát ra tiếng xì xào bàn tán.
Không ai nghi ngờ lời nói của Lôi Tuấn, chỉ là mọi người thực sự không dám tin.
“Nếu các vị đã có tư cách ngồi đây, tôi xin nói thẳng, trên danh nghĩa thành phố này thuộc Hoa Hạ, trên thực tế… thành phố này đã trở thành trung tâm của Thiên Vương Thần Điện, các vị đều là người được chủ tịch tập đoàn Kim Hoa tin tưởng, vậy các vị chính là chủ nhân của thành phố này”.
“Thiên Vương Thần Điện tôi chinh chiến quanh năm, phải có một tòa thành làm hậu thuẫn”.
“Vì vậy, tôi không tiếc mọi giá, cũng sẽ khiến tòa thành này trở thành hậu thuẫn của tôi”.
“Lúc này, tứ đại Thiên Vương dưới tay tôi, không ai có mặt ở đây, tại sao? Bởi vì bọn họ chỉ biết đánh trận, vẫn cần các vị tọa trấn phía sau, vì vậy mời các vị nâng cao tinh thần, tiếp nhận nhiệm vụ của tôi”.
Thực ra không cần Lôi Tuấn nói, mỗi một người ở đây đều vô cùng có tinh thần.
“Tôi bổ nhiệm Kim Bưu làm Thiên Vương của Thiên Vương Thần Điện ở Trung Vực, chỉ huy mọi công việc của thành phố Thiên Hoa”.
Lôi Tuấn nói xong, nhìn sang Kim Bưu.
Khuôn mặt Kim Bưu thể hiện các loại biểu cảm, nhưng lại không nói lời nào.
“Tôi bổ nhiệm Diệp Nam Thiên làm chiến tướng cao nhất Trung Vực, phụ trách tất cả công tác chuẩn bị chiến đấu của thành phố Thiên Hoa”.
“Tôi bổ nhiệm Dương Tiêu làm bộ trưởng thành phố Thiên Hoa, phụ trách tất cả công tác quản lý chính trị thành phố Thiên Hoa”.
Lôi Tuấn nói xong, cười hút thuốc.
Diệp Nam Thiên và Dương Tiêu quay sang nhìn nhau.
Hai người họ cùng đứng lên, toàn thân run run… khom lưng kính lễ với Lôi Tuấn.
Bọn họ quá kích động.
Kích động đến mức không nói ra được một chữ.
“Tôi bổ nhiệm Hứa Phương Hoa làm phó chủ tịch kiêm giám sát tài chính tập đoàn Kim Hoa”.
Lôi Tuấn nói xong, dịu dàng nhìn sang Hứa Phương Hoa.
Hứa Phương Hoa che miệng, đôi mắt mở thật to, dường như hoàn toàn không biết phải làm sao!
Nhưng Kim Bưu ở một bên lại giống như anh trai cả, vỗ vai Hứa Phương Hoa, cho cô một ánh mắt khẳng định chắc chắn.
“Tôi bổ nhiệm Tiểu Đao là phó chủ tịch kiêm giám đốc kinh doanh tập đoàn Kim Hoa”.
Mặt sẹo vừa nghe câu này, đứng lên phụp một tiếng quỳ xuống đất, trực tiếp dập đầu ba cái.
Lôi Tuấn xua tay.
Mặt sẹo lập tức về chỗ ngồi và gật đầu mạnh với Kim Bưu.
“Tôi bổ nhiệm Tina Ngô là giám đốc tài vụ tập đoàn Kim Hoa…”
Tina Ngô vốn tưởng rằng sẽ bị mất bát cơm, hai con ngươi cũng sắp rớt ra ngoài!
Cô ta lập tức đứng lên, khom lưng thật sâu với Hứa Phương Hoa.
“Tôi bổ nhiệm…”
“…”
Trên thực tế, Lôi Tuấn vốn không quen biết những người phía sau.
Đa số bọn họ đều là tâm phúc của Kim Bưu, Lôi Tuấn chỉ đọc theo bản thảo mà thôi.
Cuộc họp cấp cao nhất thành Thiên Hoa này, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc bổ nhiệm, ngoại trừ Lôi Tuấn, không ai nói một chữ!
Sau khi việc bổ nhiệm kết thúc, tất cả mọi người đứng lên, ngay ngắn nghiêm túc nhìn sang Lôi Tuấn.
“Các anh em”.
Lôi Tuấn chậm rãi đứng lên, dập tắt đầu thuốc lá, mỉm cười nói: “Tôi dùng thân phận điện chủ của Thiên Vương Thần Điện, chào mừng mọi người… gia nhập Thiên Vương Thần Điện!”
Nói xong!
Lôi Tuấn đi về phía Hứa Phương Hoa, kéo tay của cô chậm rãi đi ra khỏi phòng họp.
Khoảnh khắc cánh cửa phòng hội nghị được đóng lại.
Bên trong vang lên tiếng hoan hô và tràng vỗ tay vô cùng kịch liệt.
Tiếng vỗ tay tiếp tục kéo dài…
…
Trên tầng cao nhất của một nhà hàng cấp sao sang trọng.
Trong phòng VIP vô cùng xa hoa.
Hứa Phương Hoa đối diện với cảnh đẹp bên ngoài cửa sổ, và cả các loại quần áo khiến người ta đỏ mặt trong tủ kính, hơi thở của cô càng lúc càng dồn dập, ngạc nhiên vui mừng và kinh hãi hết lần này đến lần khác khiến cô khó mà tiêu hóa ngay được.
“Em thích không?”
Lôi Tuấn ôm Hứa Phương Hoa đang hơi run run từ phía sau.
“Ông xã, anh vứt Tiểu Niệm và Nhã Y trên đảo, đưa em đến đây làm gì?”
Đương nhiên Hứa Phương Hoa biết anh muốn làm gì.
Nhưng với thể hiện hôm nay của ông xã mình, với thân phận mà anh công bố, với tám trăm ngàn binh sĩ trong miệng anh… bỗng nhiên tất cả truyền vào đầu, giống như bị kích thích, cô thực sự không thở nổi.
“Bất kể thân phận của anh thế nào, anh cũng là chồng của em, em là vợ của anh”.
Lôi Tuấn nói, bế Hứa Phương Hoa lên đi đến bên chiếc giường vô cùng lớn và sang trọng lại nhiều chức năng, nhẹ nhàng đặt cô lên giường.
“Em thích những bộ quần áo này không?”, Lôi Tuấn cười xấu xa.
“Những mảnh vải đó… cũng coi là quần áo?”
Tuy Hứa Phương Hoa rất xấu hổ, nhưng vẫn cố gắng nhìn thẳng vào chồng của mình.
“Đương nhiên, mau đi chọn một bộ, anh thực sự rất nóng lòng”.
Lôi Tuấn chớp mắt, lộ ra ánh mắt khiến Hứa Phương Hoa không thể từ chối.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!