Lôi Tuấn đi rồi, những người ra tay đánh nhau cũng đi theo.
Ngay cả cô thư ký xinh đẹp kia cũng chỉ để lại danh thiếp rồi đi luôn.
Chủ quán bar thộn mặt ra. Vốn tưởng rằng tối nay sẽ gặp hạn, ai ngờ lại có thu hoạch bất ngờ.
Anh ta tin rằng Lôi Tuấn sẽ không quỵt tiền.
Riêng ngày hôm qua người ta đã tiêu hơn mười triệu rồi, sao lại ăn quỵt khoản tiền cỏn con của mình được chứ?
Sau một hồi yên tĩnh, quán bar ồ lên như vỡ chợ.
Người ra tay đã đi rồi, nhưng vẫn còn hàng trăm người nằm trên mặt đất, cậu công tử số một thủ đô thì đang nằm chết ngất dưới tầng một. Anh đại gia phách lối ấy cứ nghênh ngang bỏ đi như thế à?
"Rốt cuộc anh đại gia là ai vậy?"
"Chẳng lẽ là nhân vật tai to mặt lớn nào đó mới từ ngoại vực về?"
"Tôi tin anh ta về là để báo thù, nhưng mà cũng ngang tàng quá rồi".
"Công khai chống lại nhà họ Tiêu, còn đánh cậu Khôn tàn phế nữa".
"Ôi mẹ ơi, tôi phát hiện ra mình yêu anh đại gia mất rồi".
"Cao to, đẹp trai, giàu có, đúng chuẩn luôn..."
Mọi người bàn tán, suy đoán đủ kiểu, nhưng không có kết quả gì cả.
Trong khắp thủ đô, thậm chí là khắp Hoa Hạ, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì sẽ không công khai chống đối nhà họ Tiêu như thế.
Hiển nhiên Lôi Tuấn không phải kẻ ngốc.
Vậy thì chỉ có một cách giải thích, anh là một nhân vật mạnh mẽ thần bí.
Cuối cùng, một nhóm nhân viên an ninh xông vào quán bar.
Người nhà họ Tiêu cũng xông qua các vòng vây phong tỏa để tới hiện trường.
Trong quán bar, có người nhận được tin rồi.
Hiện giờ ở bên ngoài, cả con phố đã bị phong tỏa, nhưng không hiểu sao lại không có ai đi bắt Lôi Tuấn.
Đến lúc này, trong lòng mọi người đã có suy đoán rồi.
Quả nhiên là một nhân vật lớn.
...
Rạng sáng ngày hôm sau, hầu hết các trang báo lớn đều đưa tin giống nhau.
[Sốc! Công tử số một thủ đô Tiêu Bằng Khôn bị hành hung vào tối hôm qua!]
[Rốt cuộc anh đại gia thần bí là ai? Có người biết chuyện hé lộ, cậu Khôn bị đánh là vì mối tình mười năm trước.]
[Người đàn ông ẩn nhẫn nhiều năm, bây giờ áo gấm về quê, xuất hiện một cách phô trương, lý do là vì đâu?]
...
Trong vòng một đêm, chuyện xảy ra ở quán bar tối hôm qua đã trở thành chuyện mà ai ai cũng biết.
Chuyện quá khứ của Lôi Tuấn bị người ta moi hết ra.
Tất cả mọi người trong thủ đô đều cho rằng Lôi Tuấn là đại gia từ ngoại vực về, thần bí và mạnh mẽ. Anh rêu rao báo thù như thế là bởi vì chuyện tình cảm năm xưa.
Hiện giờ, không ai biết cô gái họ An năm đó đang ở đâu.
Có người tiết lộ, trên thực tế thì cô gái họ An kia chính là người vợ hiện giờ của anh đại gia...
Gần như bảng tin Wechat của tất cả mọi người đều ngập tràn ba chữ "anh đại gia".
Lúc này, ngoài biệt thự nhà họ Lôi đang tụ tập vô số phóng viên và những người tới hóng chuyện.
Người nhà họ Lôi vô cùng hoảng hốt.
Nhưng bọn họ không biết, rằng Lôi Tuấn đang ngủ say trong ngôi nhà cũ.
"Khốn kiếp, khốn kiếp! Đúng là không biết sống chết!"
Nhà họ Lôi họp khẩn cấp, gia chủ Lôi Long quát ầm lên.
"Lôi Tuấn đúng là không biết trời cao đất rộng, dám đánh Tiêu Bằng Khôn ngay trước mặt mọi người! Chuyện làm ăn của Nhà họ Lôi mới khá lên được một chút, cậu ta làm như thế thì khác nào đẩy chúng ta vào trong hố lửa", Lôi Long điên cuồng hét lên.
"Lạ thật, lạ thật..."
Bác cả Lôi Chấn ngồi trên xe lăn, lẩm bẩm: "Chẳng phải thằng đó là lính xuất ngũ sao? Đã xuất ngũ thì sao lại có bốn cô cao thủ đi theo? Còn cả một tên có sẹo trên mặt nữa? Rốt cuộc bọn họ là ai?"
"Bố chưa thấy đó thôi, cấp dưới của Lôi Tuấn đáng sợ như ma quỷ ấy".
Đến giờ chị dâu cả vẫn chưa hết bàng hoàng. Nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua là cô ta lại bất giác rùng mình.
"Những người đó còn nương tay đấy, nếu không thì tối hôm qua sẽ có nhiều người chết lắm".
Chị dâu thứ hai còn căng thẳng hơn. Cô ta nhìn ra được rằng tối hôm qua Lôi Tuấn không muốn giết người.
"Ngạo Phong, con ở phủ tổng thống, chẳng lẽ cũng không điều tra ra được thông tin về Lôi Tuấn sao?", Lôi Chấn hỏi cậu con trai chiến tướng bảy sao.
"Điều tra rồi, trong nước không có thông tin gì cả, nhất định là từ ngoại vực về".
Lôi Ngạo Phong ngẫm nghĩ, nói: "Trên cơ bản con có thể liên lạc với hầu hết các tổ chức lớn nhỏ ở ngoại vực, nhưng hoàn toàn không có người tên là Lôi Tuấn".
"Nghe nói có một tổ chức tên là Thiên Vương Thần Điện, con đã điều tra chưa?", Lôi Chấn lại hỏi.
"Bố nghĩ quá đơn giản rồi".
Lôi Ngạo Phong lẩm bẩm nói: "Thiên Vương Thần Điện là tổ chức lính đánh thuê lớn nhất Hoa Hạ, đừng nói là con, đến cả Tiêu Hải Phong cũng không có năng lực để đi điều tra ấy chứ. Huống chi, Lôi Tuấn có tài cán gì cơ chứ, đâu thể dính dáng tới Thiên Vương Thần Điện được".
"Haizz, phiền to rồi", Lôi Chấn không ngừng lắc đầu.
"Mọi người lo lắng gì vậy? Thằng ba trở về trong sự vẻ vang, có tiền có thế, chẳng lẽ lại không tốt sao?"
Tận mắt nhìn thấy Lôi Tuấn dạy dỗ Tiêu Bằng Khôn, đến giờ cậu hai Lôi Ngạo Nghiệp vẫn còn thấy sướng. Nghĩ tới dáng vẻ chật vật của Tiêu Bằng Khôn, anh ta không nhịn cười nổi.
"Anh thì biết cái gì!"
Gia chủ Lôi Long lớn tiếng nói: "Chuyện làm ăn của nhà họ Lôi vừa mới khá lên, trong thời điểm then chốt như thế này, Lôi Tuấn lại đánh cậu chủ nhà họ Tiêu tàn phế, nóng lòng muốn nhà họ Tiêu tới đánh chúng ta à?"
"Sớm muộn gì cũng phải đánh thôi mà", Lôi Ngạo Nghiệp bất mãn nói.
"Đánh cái rắm! Lần này nó về nước rõ ràng là quyết định sai lầm, bây giờ nhà họ Tiêu mạnh đến mức khó mà tưởng tượng được, chúng ta căn bản không phải đối thủ của bọn họ".
Trải qua vụ việc lần này, cuối cùng Lôi Long cũng chịu thừa nhận sự thật.
"Đúng thế!"
Anh cả Lôi Ngạo Phong luôn rất cao ngạo cũng căng thẳng nói: "Đoán chừng chẳng bao lâu nữa Tiêu Hải Phong của phủ tổng thống sẽ hành động thôi. Không cẩn thận là nhà họ Lôi sẽ gặp vận rủi mất, chức vị của con cũng khó mà giữ được".
"Làm sao đây là ông hai?"
Nghe con trai nói vậy, Lôi Chấn sốt ruột hỏi Lôi Long.
"Lập tức tuyên bố với truyền thông là chúng ta không có quan hệ gì với Lôi Tuấn, mọi chuyện cậu ta làm đều không liên quan đến nhà họ Lôi. Đúng thế, nhất định phải làm vậy".
Lôi Long càng lúc càng sợ hãi, cuối cùng vẫn quyết định đuổi Lôi Tuấn ra khỏi nhà một lần nữa.
"Đúng thế, tôi đã nói cậu ta là sao chổi chuyên gây rắc rối mà".
Cuối cùng Giang Tiểu Dao cũng chớp được thời cơ, lập tức hùa theo chồng mình.
"Mọi người không thể làm thế được. Anh Tuấn vừa mới trở về, cũng đang giúp nhà họ Lôi mà".
Lôi Song lập tức đứng dậy và lên tiếng, dù rằng lời nói của cô ấy chẳng có trọng lượng gì cả.
"Đúng thế, mọi người như thế mà cũng dám đấu với nhà họ Tiêu ấy hả? Con thì lại cảm thấy thằng ba có bản lĩnh đấy chứ, chỉ riêng đám cấp dưới của nó thôi đã toàn người không đơn giản rồi".
Bây giờ Lôi Ngạo Nghiệp đã coi Lôi Tuấn là thần tượng rồi, vẫn luôn nói đỡ cho anh.
"Đủ rồi! Mọi chuyện trong cái nhà này đều do tôi quyết định, lập tức đoạn tuyệt quan hệ với cậu ta!"
Nói xong, gia chủ Lôi Long vỗ đầu, bực bội đi ra ngoài.
"Ngạo Phong, con lại đây".
Lôi Chấn vẫn khá bình tĩnh, sau khi Lôi Long đi rồi, ông ta gọi con trai tới.
"Sao vậy bố?", Lôi Ngạo Phong hỏi.
"Con nghĩ cách liên lạc với Thiên Vương Thần Điện đi. Chẳng phải bọn họ là lính đánh thuê, nhận tiền làm việc đó sao? Đến khi không còn cách nào khác, chúng ta chỉ có thể thuê bọn họ thôi".
"Bố, thuê Thiên Vương Thần Điện đắt lắm đấy".
"Đắt đến mấy cũng phải thuê. Chú hai con nóng tính quá, cứ tiếp tục như thế thì nhà họ Lôi sẽ sụp đổ mất".
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!