Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Vương Điện Hạ trở lại

Trụ sở của sở tác chiến.

Trưởng quan thứ hai, thứ ba, thứ tư hút thuốc ngập phòng.

"Tiêu Hải Phong đã dùng đến quân đội rồi hả?", trưởng quan thứ hai lạnh lùng nói.

"Đúng thế, cử ra hai mươi ngàn, nếu không đánh bại được thì có lẽ sẽ còn nhiều hơn".

Dứt lời, trưởng quan thứ ba nhìn trưởng quan thứ tư.

Trưởng quan thứ tư lắc đầu, nói: "Bây giờ nước Thiên Lang ở Nam Vực đang nhăm nhe tấn công Hoa Hạ. Nếu lúc này mà thủ đô hỗn loạn thì sẽ rắc rối to".

"Nước Thiên Lang dám đánh thật sao?", trưởng quan thứ ba hỏi.

"Mặc dù năm đó Thiên Lang thất bại, nhưng đã nghỉ ngơi lấy sức nhiều năm, mạnh lên nhiều rồi. Tôi thì lại cảm thấy, nếu quân đội của đối phương tấn công, tướng quân Nam Vực Hình Hạo Cường chưa chắc đã chống chọi được", trưởng quan thứ tư trả lời.

"Shhhh...", trưởng quan thứ ba hít sâu một hơi.

"Hai vị trưởng quan!"

Trưởng quan thứ hai ở giữa bình tĩnh nói: "Điều mà tôi quan tâm nhất lúc này là đội ngũ Thiên Vương Thần Điện bảo vệ nhà họ Lôi ấy mạnh như thế thật sao? Đối phương chỉ có một, hai ngàn người, có cần phải dùng đến hai mươi ngàn quân đội chính quy không?"

"Ông ở phủ tổng thống nên không biết nhiều về Nam Vực đấy thôi, đội ngũ của Nam Thiên Vương rất dũng mãnh".

"Đúng thế trưởng quan, Thiên Vương Thần Điện không chọc vào được đâu!"

"Hừ!"

Trưởng quan thứ hai giận dữ nói: "Chúng ta không khuyên nổi Tiêu Hải Phong, vậy thì để cậu ta tự gánh chịu trách nhiệm đi. Trưởng quan thứ nhất đã hạ lệnh, cấm chỉ phủ tổng thống đối địch với Thiên Vương Thần Điện. Các ông lập tức liên lạc với Nam Thiên Vương, tuyên bố rõ rằng chuyện này không liên quan gì đến phủ tổng thống, tất cả là do một mình Tiêu Hải Phong làm".

"Tuân lệnh!"

Trưởng quan thứ ba, thứ tư đứng lên chào.

...

Hai mươi ngàn quân đội chính quy nối đuôi nhau đi.

Các loại xe lái thẳng tới nhà họ Lôi.

Lúc này, cả thành phố bị hạn chế ra ngoài, người dân núp trong nhà, không dám đi gây chuyện.

Tiêu Hải Phong mặc quân phục, trông rất chính trực.

Thế nhưng, lính của hắn ta không biết hắn ta đã làm nhiều việc ác đến thế nào.

Nhà họ Tiêu từng ủng hộ Thiên Minh Điện, làm bao chuyện xấu xa ở Tây Vực. Bây giờ nhà họ Tiêu không chỉ đơn thuần là đối phó nhà họ Lôi, mà còn là muốn trả thù Thiên Vương Thần Điện.

Tiêu Hải Phong có tham vọng rất lớn. Hắn ta nghĩ rằng sau khi đánh bại nhà họ Lôi thì sẽ dẫn quân tới đại bản doanh của Thiên Vương Thần Điện.

Đánh sập Thiên Vương Thần Điện, có lẽ nhà họ Tiêu sẽ trở thành bá chủ thật sự của Hoa Hạ!

Cách nhà họ Lôi khoảng năm trăm mét.

Quân đội của Tiêu Hải Phong vẫn chưa bao vây.

Lần này, Tiêu Hải Phong định tấn công trực diện. Hắn ta muốn nhà họ Lôi và Thiên Vương Thần Điện biết rằng quân đội chính quy của thủ đô được trang bị đầy đủ, anh dũng quả cảm, tuyệt đối không yếu như lời đồn.

"Sĩ quan Tôn ở bên trái, sĩ quan Lâm ở bên phải, sĩ quan La ở giữa".

Trên xe chỉ huy, Tiêu Hải Phong cắn điếu xì gà, ra lệnh với vẻ mặt hung ác.

"Tuân lệnh!"

Ba trưởng quan phụ trách tiến công đồng thanh đáp.

"Tiêu diệt nhà họ Lôi, đánh bại người của Thiên Vương Thần Điện, tất cả đều được thăng chức".

"Cảm ơn tướng quân Tiêu".

Ba trưởng quan xoa tay.

"Không cần do dự, tiến hành tổng tấn công luôn đi".

"Quân ta tấn công!"

"Tiến hành tấn công".

"Tấn công, tấn công..."

Sau những tiếng ra lệnh, bọn họ trực tiếp công kích.

Ngoài đội hộ vệ của Tiêu Hải Phong, hai mươi ngàn quân tinh nhuệ kéo tới công kích.

...

"Điện Chủ, quân địch tiến hành tổng tấn công trực tiếp luôn rồi".

Một lính gác xông vào biệt thự, hô lên với Lôi Tuấn đang ngồi ở vị trí chính giữa.

"Đến hay lắm!"

Lôi Tuấn vững như Thái Sơn, hỏi Hổ Soái và Lang Soái ở bên cạnh: "Nếu tôi không ở đây, hai anh sẽ ứng phó với kẻ địch như thế nào?"

"Điện Chủ, hai mươi ngàn người mà thôi, bọn chúng không vào được", Hổ Soái lên tiếng trước.

"Điện Chủ yên tâm, đội quân Tùng Lâm Lang của tôi không có loại hèn nhát", Lang Soái lớn tiếng nói.

"Ha ha ha..."

Lôi Tuấn cười to vài tiếng, phấn khởi nói: "Vốn tôi không muốn đối địch với quân đội chính quy, càng không muốn đánh quân của Hoa Hạ, nhưng tiếc thay nhà họ Tiêu không biết sống chết, tôi không muốn ra tay cũng không được".

"Điện Chủ, xin hãy ra lệnh".

Hổ Soái và Lang Soái đồng thanh hô to.

"Nhà họ Lôi cứ để tôi thủ, hai anh dẫn quân đi ứng chiến đi".

"Hay, quá hay!"

Hổ Soái cười dài: "Tôi nhịn lâu nên khó chịu lắm rồi, đang muốn chơi lớn đây".

"Các anh em Tùng Lâm Lang cũng không chờ nổi nữa rồi", Lang Soái còn hưng phấn hơn.

"Để tôi nghĩ xem..."

Lôi Tuấn ngẫm nghĩ rồi nói: "Thôi bỏ đi, dù sao cũng là quân đội chính quy của Hoa Hạ, không thể đánh như đánh địch được. Hai vị tướng quân chỉ huy Hổ Lang làm phe địch rối loạn là được".

"Điện Chủ, như vậy e là không ổn", Hổ Soái nói.

"Đúng đấy Điện Chủ, nếu chỉ làm phe địch rối loạn, Tiêu Hải Phong mà nổi điên thì rất có thể sẽ... hạ lệnh nã pháo. Tường mà bị phá tan, chúng ta có thể lui, nhưng nhà họ Lôi..."

Lang Soái là người cẩn thận, đã nghĩ tới tình huống xấu nhất.

"Các anh yên tâm, có Lôi Tuấn này ở đây, hắn ta sẽ không có cơ hội nã pháo đâu".

"Tuân lệnh!"

Lôi Tuấn vừa dứt lời, Hổ Soái và Lang Soái không còn ngần ngại gì nữa.

Nam Thiên Vương chưa bao giờ nói khoác, Điện Chủ cũng là người có uy tín, nói một không hai.

Hai chỉ huy lập tức đi ngay.

Cửa chính rộng mở, chỉ thoáng chốc, đội quân đã được chia thành hai đội, thế công như hổ vồ sói đói.

Lôi Tuấn vững như Thái Sơn.

Người đứng sau anh cũng chẳng nhúc nhích gì cả.

Nhưng người nhà họ Lôi ở hai bên thì lại nhìn nhau, không ai dám thở mạnh.

Người nhà họ Lôi đã nghe rõ mồn một cuộc đối thoại vừa rồi.

Trước đó Lang Soái vẫn luôn khinh thường nhà họ Tiêu, và quả thực là anh ta cũng có đủ bản lĩnh để khinh thường.

Bây giờ, Lôi Tuấn đến đây, thực sự thì chẳng khác nào một kẻ điên.

Anh từ bỏ phòng thủ, trực tiếp cử binh ra ngoài đánh nhau.

Phải biết rằng, đối phương có những hai mươi ngàn người, tất cả đều là quân tinh nhuệ của sở tác chiến, mặc dù vũ khí trang bị hơi kém hơn một chút, nhưng đó là quân đội chính quy đấy! Hơn một ngàn người đánh với hai mươi ngàn người? Bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ!

Ngoài tường, tiếng súng đùng đoàng.

Vô số viên đạn bay ngợp trời.

Khói lửa cuồn cuộn, tiếng người la hét từng đợt từng đợt, chỉ nghe tiếng thôi đã thấy rợn người rồi.

"Tình hình sao rồi? Đã xảy ra chuyện gì?"

Trên xe chỉ huy, Tiêu Hải Phong đột nhiên phát hiện ra phe mình bắt đầu hỗn loạn.

Hắn ta giơ kính viễn vọng lên, xem xong là lập tức sầm mặt lại.

"Mẹ kiếp, người của Thiên Vương Thần Điện được lắm, dám đụng độ thẳng với quân ta!"

Tiêu Hải Phong dừng lại giây lát rồi bất chợt cười to: "Ha ha ha... Đến hay lắm, đến hay lắm! Vậy thì tôi sẽ xơi tái đám hổ lang này trước, sau đó san bằng nhà họ Lôi".

"Báo cáo trưởng quan, thế công của quân địch quá mạnh, quân tiên phong của chúng ta tổn thất nặng nề".

"Báo cáo trưởng quan, đằng trước báo tin, quân địch có khả năng lấy một địch mười".

"Báo cáo trưởng quan, sĩ quan Tôn và sĩ quan Lâm đều đã bị tay súng bắn tỉa của đối phương... bắn chết rồi!"

"Cái gì? Shhh..."

Tiêu Hải Phong giật mình, ré lên điên cuồng.

Hắn ta hoàn toàn không thể ngờ được rằng hơn một ngàn người của đối phương lại có thể làm rối loạn hai mươi ngàn người của hắn ta.

Hai chỉ huy chết rồi, phải đánh thế nào nữa đây?

"Phó chỉ huy, chuyển hỏa lực lên trước đi", Tiêu Hải Phong quát to.

"Tuân lệnh", phó chỉ huy lập tức đi liên lạc.

"Đao của tôi đâu?"

"Đây ạ!"

Hai tên lính vác thanh đao dài gần hai mét tới.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận