Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Vương Điện Hạ trở lại

Thực lực hai bên chênh lệch rõ ràng.

Hai trăm người phía Lôi Tuấn đúng là cao thủ như mây, càng giết càng dũng mãnh.

Nhưng nhà họ Tiêu nhiều lần chiến bại, lại được biết Tiêu Hải Phong ngã xuống, mặc dù những bảo vệ này là tâm phúc mà nhà họ Tiêu đào tạo nhiều năm, nhưng đứng trước cái chết, không có ai vì tiền mà dốc hết toàn lực.

Hổ Soái và Lang Soái không nổ một phát súng, đao lớn trong tay chém gió vù vù.

Bốn cô gái Niên Hoa là sát thủ trời sinh, cũng lao vào giết người đến vô hình dưới ánh đèn.

Mặc dù mặt sẹo mới năm sao, nhưng kinh nghiệm thực chiến phong phú, chiến lực đã đạt đến sáu sao.

Những tâm phúc này của Lôi Tuấn, không một ai lùi bước.

Tiếng chém giết phá màn đêm.

Hai trăm người tấn công hai ngàn người, những cũng chiếm thế thượng phong tuyệt đối.

“Mau chạy đi, chúng ta vốn không đánh lại được”.

“Các anh em, đừng cố nữa, mạng sống quan trọng hơn!”

“Nhà họ Tiêu bại rồi, bỏ chạy đi…”

Một người sợ vỡ gan sẽ truyền sang mười người bên cạnh.

Mười người quyết định bỏ chạy, sẽ dẫn đến trăm người, ngàn người mất đi lòng tin…

Cả khu biệt thự hỗn loạn.

Cùng với từng hàng đồng đội ngã xuống, những người còn lại nhà họ Tiêu cũng không có lòng đối địch, đa số người bắt đầu liều mạng bỏ chạy, bây giờ bọn họ không nghĩ gì hết, chỉ muốn sống sót.

Chỉ mười mấy phút, người của Lôi Tuấn đã giết đến trước gần pháo đài.

Nhà họ Tiêu thương vong trầm trọng!

Ngoại trừ một số người tháo chạy, chỉ hai ba trăm người còn lại đều xông vào pháo đài.

“Lôi Tuấn…”

Tầng hai pháo dài, trong phòng đèn sáng trưng, đột nhiên lộ ra khuôn mặt của Tiêu Hoành Vũ.

“Dừng tấn công”.

Lôi Tuấn hạ lệnh một tiếng, cuối cùng thuộc hạ dừng truy sát.

Toàn thân mỗi người đều là máu, nếu không phải Lôi Tuấn hô ngừng lại, chắc chắn những binh sĩ Hổ Lang này sẽ xông vào, giết nhà họ Tiêu không còn một mảnh giáp.

“Bác Tiêu, đã lâu không gặp!”

Lôi Tuấn tiến lên mấy bước, vẫy tay với Tiêu Hoành Vũ.

“Thật không ngờ, thật không ngờ, mười năm không gặp, người đánh bại nhà họ Tiêu tôi lại là một cậu chủ bị từ bỏ năm đó của nhà họ Lôi? Tạo hóa trêu ngươi mà, Lôi Tuấn, cậu là người rất lợi hại!”

Tiêu Hoành Vũ ngậm điếu xì gà, cười hào sảng nói.

“Bác Tiêu, có lẽ là ý trời đấy!”, Lôi Tuấn bình tĩnh nói.

Mười năm không gặp, Tiêu Hoành Vũ này già đi rất nhiều.

Nhớ năm đó, Tiêu Bằng Khôn vì theo đuổi An Thanh, bèn yêu cầu bố mình đuổi Lôi Tuấn, và đánh bại nhà họ Lôi.

Mặc dù nhà họ Tiêu lúc đó vẫn chưa cường mạnh như vậy.

Nhưng Tiêu Hoành Vũ chiều con trai, vẫn cố tấn công, suýt nữa khiến nhà họ Lôi nhà tan cửa nát.

Mười năm sau, vật vẫn vậy người đã khác.

Tiêu Hoành Vũ thực sự nằm mơ cũng không ngờ, người đánh bại nhà họ Tiêu không phải là người làm kinh doanh và quân đội, mà là vì một lần kích động của con trai năm đó, vì một cô gái, mà dẫn đến bài học đau thương này.

“Lôi Tuấn, cậu thực sự cho rằng cậu có thể thắng sao?”

Đột nhiên Tiêu Hoành Vũ trở mặt, giọng nói càng trở nên vô cùng lạnh lùng.

“Bác Tiêu, tôi chưa từng quan tâm thắng thua, tôi chỉ làm việc nên làm mà thôi”.

Lôi Tuấn nói thật lòng.

Trước nay anh chưa từng cảm thấy giết người sẽ vui vẻ, chỉ là một vài việc không thể không làm.

“Ha ha ha ha… ha ha ha ha…”

Tiêu Hoành Vũ phát ra một tràng cười lớn ngông cuồng, sau đó lớn tiếng nói: “Lôi Tuấn, mặc dù cậu thực sự là điện chủ của Thiên Vương Thần Điện, cậu cũng không thắng được nhà họ Tiêu, mở to mắt của cậu ra nhìn xem đây là cái gì?”

Ông ta vừa dứt lời, cánh cửa lớn tầng một được đẩy mở.

Một ti vi màn hình tinh thể lỏng to được đẩy vào cửa lớn.

Hành động này khiến toàn bộ đội quân của Lôi Tuấn đều lùi lại mấy bước theo bản năng.

Liền sau đó tivi tinh thể lỏng được mở ra.

Trên màn hình là một người phụ nữ bị trói, mặt đầy máu đang hết sức kêu lên.

“Lôi Tuấn, mau cứu em, cứu em…”

“Ông xã, đừng đối phó nhà họ Tiêu nữa, anh mau đến cứu em đi!”

“Lôi Tuấn… đồ khốn khiếp, mày không quan tâm vợ con mày sao?”

Người phụ nữ trên màn hình kêu lên từng hồi, cô tỏ ra càng lúc càng kích động, khuôn mặt đầy máu và nước mắt, cả người cố hết sức dãy dụa, vừa gọi ông xã, lại vừa gọi thẳng tên…

Vấn đề quá đột ngột khiến thuộc hạ của Lôi Tuấn hơi hoảng loạn.

Chỉ có mặt sẹo và bốn cô gái Niên Hoa vẫn bình tĩnh.

“Chú ba, đây đây đây... là em dâu sao?”

Lôi Ngạo Phong cầm đao lớn, xông đến bên cạnh Lôi Tuấn với tốc độ nhanh nhất.

Cùng lúc người nhà họ Lôi đều tập hợp đến.

“Lôi Tuấn à, cô ta là vợ của cậu à? Cậu có vợ con rồi?”

Trên khuôn mặt gia chủ Lôi Long thể hiện các loại nghi vấn?

Lôi Tuấn có gia đình, ông ta rất vui, nhưng xem tình hình này, bà xã của Lôi Tuấn bị người của Tiêu Hoành Vũ bắt rồi?

“A…”

“Mẹ kiếp!”

Hổ Soái và Lang Soái kêu lớn xông đến.

“Điện chủ, để tôi giết lão hồ ly này”.

“Điện chủ, nói cho tôi phu nhân đang ở đâu? Tôi phải băm vằm những tên làm hại phu nhân thành trăm ngàn mảnh”.

“Điện chủ, tấn công đi!”

“Không được tấn công, nếu không phu nhân sẽ mất mạng!”

“Điện chủ, làm thế nào?”

“Điện chủ, điện chủ…”

Lập tức mọi người lớn tiếng kêu lên, có người muốn đánh, có người muốn rút lui, có phải thề phải báo thù.

“Soạt…”

Lôi Tuấn cắn xì gà, sắc mặt bình tĩnh nhìn thuộc hạ của mình.

Cả hiện trường lại trở nên yên tĩnh.

Dường như tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lôi Tuấn.

Chỉ cần anh hạ lệnh, chỉ mấy phút, nhà họ Tiêu sẽ chết hết.

Nhưng Lôi Tuấn… sẽ hạ lệnh tấn công giết sao?

Anh không cần vợ con nữa sao?

“Tránh ra nào, tránh một chút!”

“Mọi người lùi lại, đừng làm điện chủ rối loạn”.

Cuối cùng mặt sẹo và bốn mỹ nữ không nhìn được nữa, đi đến bắt đầu duy trì trật tự.

Trên khuôn mặt mấy người này đều nở nụ cười quái dị.

Khiến cho người bên cạnh khó hiểu?

“Ha ha ha ha… ha ha ha ha… ha ha ha ha…”

Lôi Tuấn ngẩng đầu nhìn lên trời, phát ra tiếng cười cuồng ngạo, cười mãi lại biến thành cười khổ?

Anh bỗng nhìn sang Tiêu Hoành Vũ ở tầng hai.

Toàn thân Tiêu Hoành Vũ run lên!

Mặc dù ông ta không nhìn rõ ánh mắt của Lôi Tuấn, nhưng cũng có thể cảm nhận được sát khí bừng bừng của đối phương!

“Chuyện gì vậy, hắn không cần cả vợ nữa sao?”, Tiêu Hoành Vũ lẩm bẩm nói.

Pằng một tiếng súng vang lên.

Đám người lập tức xôn xao!

Thì ra là Lôi Tuấn nhận lấy súng của mặt sẹo, bắn vỡ ti vi màn hình tinh thể lỏng.

“Chú ba, bình tĩnh, cứu em dâu trước đi!”

“Đúng thế Lôi Tuấn, đừng kích động!”

Người nhà họ Lôi đã tỉnh ra, lúc quan trọng cuối cùng đã nói ra những lời có lương tâm.

“Lôi Tuấn, mày điên rồi sao?”

Tiêu Hoành Vũ ở tầng hai chống cây trượng lớn tiếng nói: “Nếu người của mày dám tiến lên một bước, tao bảo đảm mày cũng sẽ không gặp được vợ con này, tao nói được làm được”.

“Vậy sao?”

Lôi Tuấn chậm rãi đi về phía trước.

Những chỗ anh đi qua, tất cả thuộc hạ lập tức tránh đường, và cũng đi theo sát phía sau.

“Bác Tiêu, tôi gọi ông một tiếng bác Tiêu lần cuối cùng”.

Lôi Tuấn ngẩng đầu, nhắm mắt, nói một cách rõ ràng: “Tôi vốn không muốn để nhà họ Tiêu chết hết, nhưng cuối cùng ông vẫn làm việc tôi hận nhất! Lôi Tuấn tôi từng thề, người làm hại người nhà của tôi buộc phải chết, nhưng ông vẫn làm, mặc dù ông không thành công, ông cũng phải chết”.

“Cái gì? Mẹ kiếp mày nói gì?”

Tiêu Hoành Vũ nổi giận nói: “Mày mù à, mày muốn vợ mày chết sao?”

“Đương nhiên vợ của tôi sẽ không chết, nhưng ông sẽ chết”.

Lôi Tuấn nói lại lần nữa: “Tiêu Hoành Vũ, người mà ông phái đến thành phố Thiên Hoa, bây giờ đều biến thành xác chết rồi, video mà ông nhận được, là tôi tìm người quay mà thôi, cho nên tất cả đã kết thúc”.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận