Ba người đàn ông thô kệch vuốt cằm nhếch miệng, ngốc nghếch ngắm kỹ Hạ U Nguyệt một lượt…
“Các anh…”
Hạ U Nguyệt hoảng hốt vội vàng đứng lên.
Cô ta nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Hồ Mị Nhi yêu mị, lịch sự nói: “Cô này, cô hiểu lầm rồi, tôi mời anh Lôi đến trợ giúp, không xảy ra chuyện gì khác”.
“Công chủ, cô phải cố gắng đấy!”, Hồ Mị Nhi cười quái dị nói.
“Cô có ý gì?”, Hạ U Nguyệt yếu ớt hỏi.
“Cô muốn ăn thịt anh ấy, thì phải cắn miếng thật lớn, nếu không anh ấy sẽ chạy đấy”.
Câu này của Hồ Mị Nhi càng có ý sâu xa.
Đáng tiếc Hạ U Nguyệt hơi căng thẳng vẫn không hiểu.
Bây giờ cô ta thực sự vừa căng thẳng vừa hưng phấn, cô ta đã hiểu, ba người đàn ông và một người phụ nữ trước mắt chính là Tứ Đại Thiên Vương trong truyền thuyết, Tứ Đại Thiên Vương cùng tụ họp, là một việc cô ta tuyệt đối không ngờ đến!
Ngàn lạng vàng thì có thể làm được như vậy sao?
Hạ U Nguyệt hiểu, đương nhiên không thể nào.
Nếu nói tại sao Lôi Tuấn gây chiến làm lớn như vậy, có lẽ là vì Hoa Hạ, cũng là muốn giết Hạ Bính, cũng có thể có một chút… là để trả ân tình của Hạ U Nguyệt cô ta!
“Được rồi Mị Nhi, đừng đùa nữa, công chủ không phải là người Hoa Hạ, không quỷ quái như cô!”
Lôi Tuấn thấy vẻ mặt Hạ U Nguyệt vừa mơ hồ vừa căng thẳng, cuối cùng lên tiếng giải vây cho cô ta.
“Được được được…”
Hồ Mị Nhi tinh nghịch nhìn Lôi Tuấn, nói: “Đàn ông mà, có thêm mấy người phụ nữ cũng rất bình thường, chúng tôi là anh em của anh, không ngại có thêm mấy chị dâu”.
“Chào chị dâu!”
Ba Thiên Vương còn lại cùng khom lưng với Hạ U Nguyệt.
“Tôi… các anh? Chào mọi người!”
Hạ U Nguyệt hỗn loạn hoàn toàn, nhưng cuối cùng vẫn nở nụ cười.
Tứ Đại Thiên Vương trong truyền thuyết, ai ai cũng là sát thủ đỉnh cấp, có thể nói là vô cùng đáng sợ!
Nhưng ở trước mặt Lôi Tuấn, bọn họ lại giống như một đám trẻ con.
Có lẽ…
Đây chính là anh em mà Lôi Tuấn hay nhắc đến!
Có thể có anh em như vậy, Lôi Tuấn là lão đại, chắc chắc có điểm hơn người.
Hạ U Nguyệt lại nhìn sang Lôi Tuấn…
Ánh mắt của cô ta hiện vẻ si mê!
“Được rồi, ngồi xuống hết đi, nói chuyện chính!”
Cuối cùng Lôi Tuấn bình tĩnh, rất tự nhiên thay đổi chủ đề.
Tứ Đại Thiên Vương ngồi sang hai bên.
Bọn họ không cười đùa nữa, mà trở nên rất nghiêm túc.
“Cao Cương, cậu có tin của Lang Vương không?”, Lôi Tuấn hỏi trước.
“Thưa anh Tuấn, tôi đã sắp xếp lượng lớn gián điệp ở Lang Thành, lúc này, có lẽ Lang Vương Hạ Bính đã triệu tập mười ngàn đại quân cuối cùng, có lẽ sẽ nhanh chóng dẫn binh đến dưới thành”, Cao Cương trả lời rõ ràng.
“Hắn muốn đánh một trận cuối cùng sao!”, Lôi Tuấn cười nói.
“Đúng rồi anh Tuấn, còn có thông tin, có năm mươi người nước ngoài vừa tiến vào Lang Thành”.
“Người nước ngoài?”
Lôi Tuấn ngạc nhiên nói: “Cậu không biết là ai sao?”
“Tôi biết!”
Hồ Mị Nhi tiếp lời.
“Là ai?”
Lôi Tuấn lập tức quay sang Hồ Mị Nhi.
Hồ Mị Nhi cau mày.
Cô ta suy nghĩ nói: “Trước khi tôi xuất phát từ Bắc Vực, đúng là nhận được một số thông tin, hình như có khoảng năm mươi cao thủ cùng tôi đến Nam Vực, nhưng tôi không ngờ bọn chúng không ngại xa xôi lại là đến chi viện cho Lang Vương? Mà kẻ địch mà bọn họ nhằm vào là chúng ta!”
“Lang Vương mời người từ Bắc Vực? Thật kỳ lạ”, Lôi Tuấn ngạc nhiên nói.
“Thiên Vương Hồ, cô… có thể nói rõ hơn không?”
Hạ U Nguyệt nóng ruột xen ngang nói: “Nước Thiên Lang hiện tại vốn không có năng lực mời cứu binh, mà còn là ở Bắc Vực xa xôi? Nếu năm mươi người đó là cao thủ, không trả giá cao, làm sao có thể mời được?”
“Ha ha ha ha…”
Hồ Mị Nhi cười quái dị hỏi lại: “Công chủ U Nguyệt, cô có biết ngoại trừ da thuộc và vàng, nước Thiên Lang còn buôn cái gì không?”
“Việc này…”
Hạ U Nguyệt suy nghĩ, đột nhiên toàn thân run lên.
“Xem ra cô nghĩ ra rồi!”
Hồ Mị Nhi quay sang Lôi Tuấn, nói rõ ràng: “Trên đường, tôi đã phái người điều tra, Lang Vương Hạ Bính chia thành nhiều lần đưa mỹ nữ đến Tuyết Vực, ít nhất cũng phải hơn một ngàn người”.
“Trời ơi!”
Lôi Tuấn cảm khái nói: “Dùng hơn một ngàn mỹ nữ đổi lấy năm mươi cứu binh? Quả nhiên Lang Vương lòng dạ lang sói, xem ra trong mắt hắn, con dân của nước Thiên Lang không phải là con người!”
“Khốn khiếp!”
Hạ U Nguyệt đột nhiên nổi giận, kích động nói: “Một năm nay cả nước Thiên Lang thỉnh thoảng có phụ nữ mất tích, khiến cho lòng người hoang mang, thì ra là bị Lang Vương bán đi, súc sinh, hắn là tên súc sinh, tôi nhất định phải giết hắn…”
“Đúng là tên súc sinh”.
Hồ Mị Nhi tiếp tục nói: “Đưa mỹ nữ của Nam Vực đến Bắc Vực, bọn họ sẽ gặp chuyện gì, nghĩ cũng biết! Nhưng tôi không ngờ, bọn chúng biết rõ là Thiên Vương Thần Điện chúng ta đang làm việc, bọn chúng vẫn tham gia”.
“Rốt cuộc là ai?”, Lôi Tuấn lạnh lùng hỏi.
“Tu La Môn!”
Hồ Mị Nhi nói, nhìn mọi người một lượt.
Mấy Thiên Vương bao gồm cả Lôi Tuấn đều gật nhẹ đầu.
Có vẻ ngoại trừ Hạ U Nguyệt, những người khác đều đã từng nghe nói đến tổ chức này.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!