Biệt thự nhà họ Tần.
“Tin tức cập nhật, lực lượng hắc ám lớn nhất ở khu vực ngoại ô thành Hương Giang - câu lạc bộ Hắc Long đã bị sĩ quan cấp cao Ngô Bân tiêu diệt, đầu sỏ của câu lạc bộ này là Long Lân đã chết ngay tại chỗ, thành công giải cứu hơn hai trăm phụ nữ và trẻ em".
“Bây giờ, mời sĩ quan Ngô nói vài lời với mọi người…”
Đối diện với tin tức trọng đại này, người nhà họ Tần vô cùng chấn động!
Lúc này, vị hôn phu của Tần Mỹ Ngọc là Trần Uy cũng có mặt.
Sau khi hai bố con Trần Uy không liên lạc được với câu lạc bộ Hắc Long, liền biết đã xảy ra chuyện lớn, Trần Uy chỉ có thể tiếp tục tìm đến lấy lòng nhà họ Tần, không những có thể xác định hợp tác mà còn có thể mượn cơ hội này biết được tin tức của Lôi Tuấn.
Nhưng Lôi Tuấn lại không có chút tin tức nào.
“Các vị, tôi Trần Uy xin thề, thật sự nhìn thấy Lôi Tuấn và người của câu lạc bộ Hắc Long ở cùng nhau”.
Trần Uy híp mắt lại, hèn hạ nói.
“Không phải chứ?”
Tần Mỹ Ngọc nói: “Lẽ nào…hắn là người của câu lạc bộ Hắc Long?”
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
“Chị thấy tám chín phần là vậy”.
Tần Mỹ Kiều nói: “Nếu như hắn không phải người của câu lạc bộ đó, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy? Nhà họ Kim đối tốt với hắn, chắc chắn là bởi vì hắn có quan hệ với câu lạc bộ Hắc Long”.
“Lẽ nào…Lôi Tuấn là đầu sỏ của câu lạc bộ Hắc Long?”, Tần Mỹ Ngọc bổ sung thêm.
“Có lẽ không phải”.
Tôn Hạo, chồng của Tần Mỹ Ngọc đã khôi phục được chức vị, gãi đầu nói: “Nếu như em rể là người của câu lạc bộ Hắc Long, lúc trước chúng ta đối xử với cậu ấy như vậy thì đã bị báo thù từ lâu rồi, hơn nữa nếu là đầu sỏ của câu lạc bộ Hắc Long, sao lại có thể đến nhà họ Tần ở rể chứ?”
“Chưa chắc”.
Trương Quế Trân nói: “Đừng quên, vị sĩ quan Ngô Bân trên ti vi có quan hệ rất tốt với Lôi Tuấn, còn có người phụ nữ giống như hồ ly tinh kia nữa, nói không chừng bọn chúng là một giuộc với nhau”.
“Không đúng đâu mẹ”.
Tôn Hạo nói: “Nếu là cùng một giuộc vậy tại sao Ngô Bân lại tiêu diệt câu lạc bộ Hắc Long”.
“Phân chia lợi ích không đều”.
“Dẫn đến mâu thuẫn nội bộ”.
“Cây càng cao thì càng dễ bị gió bẻ gãy, tàn sát lẫn nhau…”
Mấy người phụ nữ nhà họ Tần, nghĩ ra rất nhiều lý do cho chuyện này.
Chồng của chị cả, Tôn Hạo nói: “Dù sao cũng là người một nhà, phải nghĩ đến hướng tốt một chút chứ”.
“Tôn Hạo, anh muốn tạo phản à?”, Tần Mỹ Ngọc lớn tiếng quát.
“Anh thấy em rể rất có bản lĩnh, có lẽ không có chuyện gì đâu”.
“Có bản lĩnh? Câu lạc bộ Hắc Long bị xóa sổ rồi, hắn là cái thá gì”.
“Suy nghĩ đàn bà”.
“Tôn Hạo”.
Tần Mỹ Kiều lớn tiếng nói: “Đừng tưởng Lôi Tuấn giúp anh khôi phục chức vị thì anh liền về phe người ta, nói cho anh biết, anh có được như ngày hôm nay chủ yếu là nhờ có nhà họ Tần đấy”.
“Đúng vậy”.
Tần Mỹ Ngọc nói: “Không phải anh cũng nhìn trúng Thương Lam rồi đấy chứ?”
“Không thèm tranh cãi với mấy người”.
Tôn Hạo tức giận bỏ đi.
“Mọi người bình tĩnh một chút”.
Trần Uy giả vờ giả vịt nói: “Tôi sẽ đi nghe ngóng thêm tin tức, những ngày này mọi người cố gắng ít tiếp xúc với người ngoài, yên tâm, nếu như thực sự xảy ra chuyện, nhà họ Trần chúng tôi nhất định sẽ không làm ngơ đâu”.
“A Uy, lúc quan trọng vẫn là anh đáng tin nhất”, Tần Mỹ Ngọc õng ẹo nói.
“Đúng vậy đó A Uy”.
Trương Quế Trân nói: “Đợi chuyện này lắng xuống, đón xong tiệc mừng thọ của bà cụ, thì tranh thủ định ngày kết hôn cho hai đứa, cậu trở thành con rể của nhà họ Tần, sau này việc kinh doanh của nhà họ Tần đều giao cho cậu hết”.
“Hahaha…vâng ạ vâng ạ…”
Trần Uy cười vô cùng đắc ý, liên tục liếc mắt nhìn trộm Thương Lam.
Trên thực tế, hai bố con nhà họ Trần đang cực kỳ hoảng loạn.