Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Lộ Bá đã nhanh chóng bắt máy.
“Pháo Hỏa, sớm vậy gọi cho tôi có chuyện gì?” Điện thoại truyền tới giọng nói của Lộ Bá.
“Đại ca, chỗ chúng ta bị gây rối, vừa nãy em với tụi nó đánh nhau một trận, may mắn là trốn ra được. Anh mau tới quán bar Đế Hào đi, tới muộn chút thì chỗ của mình sẽ bị phá hủy mất.”
Anh Pháo Hỏa nửa thật nửa giả nói lại với Lộ Bá.
Quả nhiên, vừa nghe tới chỗ của mình bị đánh chiếm, đàn em của mình may mắn thoát được, Lộ Bá lập tức bốc hỏa.
Lộ Bá anh ta cũng là một nhân vật tầm cỡ, từ trước tới giờ chưa từng chịu cơn giận to lớn như thế này. Ngay lập tức, anh ta dắt theo băng nhóm của mình rồi chạy tới quán bar Đế Hào…
Nửa tiếng sau đó, đã thấy mấy chiếc xe Mercedes dừng lại ở trước cửa quán bar Đế Hào.
Lúc cửa xe mở ra có chừng hơn ba chục người đàn ông mặc áo đen đi xuống, sau đó cung kính đứng lại ở chỗ chiếc xe hơi cuối cùng.
Đám người này mặc Âu phục đen, có thắt cà vạt, hơn cả chục người đứng cùng một chỗ lập tức khiến xung quanh đó có một trường năng lượng kinh người, khiến những người qua đường đều tò mò dừng lại ngó xem.
“Đám người này, rốt cuộc là ai mà lại khoe mẽ như vậy chứ?” Mấy người thanh niên trẻ đi ngang qua nhìn thấy cảnh này lập tức trợn tròn cả mắt.
“Xem ra, quán bar Đế Hào này sắp có biến lớn rồi.”
“Đám người thanh niên trẻ kia lại dám tới quán bar Đế Hào đó gây sự sao, thật đúng là ăn phải gan hùm rồi. Nói không chừng người tới lần này thật sự là trùm cuối bảo kê của cái quán bar Đế Hào này đó.”
Nghe thấy tiếng đám người bên ngoài bàn luận, Tiêu Sách lập tức nhíu mày.
Nhưng mà anh cũng không có lên tiếng, chỉ đứng cùng với người của mình ngó nhìn về phía chiếc xe Mercedes cuối cùng đó.
Và hiển nhiên, người ở bên trong chiếc xe Mercedes cuối cùng đó chính là kẻ cầm đầu.
Làm mọi chuyện trớ nên rầm rộ như vậy, đến cả khóe môi Tiêu Sách cũng lộ ra một ý cười khoái chí.
Vào lúc tất cả ánh mắt của mọi người đều hướng về phía chiếc xe Mercedes cuối cùng đó, cửa xe cũng được người khác mở ra, một người đàn ông đô con đeo kính râm theo đó bước xuống xe.
Người đàn ông đó cắt đầu đinh, trên trán có một vết sẹo, mặc áo thun ba lỗ màu đen đế lộ ra lớp da bánh mật săn chắc và hình xăm, thoạt nhìn trông vô cùng ngầu.
Lúc người đàn ông đó bước xuống xe thì hơn ba mươi người mặc Âu phục đen đó cũng tự động nhường ra một con đường, đồng thời cũng chầm chậm đi theo phía sau người kia, bảo bọc lấy người trước mặt.
“Là anh Lộ… Vậy mà lại là anh Lộ đó.”
“Lần này, chúng ta được cứu rồi, ha ha.”
Mẹ kiếp, lần này nhất định phải đánh cho tụi nó què chân.”
Lúc người đàn ông bước xuống xe, đám côn đồ đang nằm nhoài trước mặt đám người Tiêu Sách trở nên vô cùng kích động, mắt trố lên không dám chớp một cái mà chăm chăm về phía người đàn ông vừa bước xuống xe đó.
Đám côn đồ vừa mới bị Phương Bác và Cố Minh đánh tơi bời đó lập tức ném vẻ mặt dữ tợn nhìn bọn họ, lại nói: “Tụi bây chết chắc rồi, lần này anh Lộ đích thân đứng ra làm chủ cho tụi tao, lần này tụi bây có chạy cũng không thoát đâu. Yên tâm, ông đây hôm nay nhất định sẽ dạy cho tụi bây một bài học thật xứng đáng.”
Đến ngay cả tên tóc vàng nằm trên đất đó cũng hung hăng nhìn chằm chằm vào bốn người phía Tiêu Sách, thi thoảng lộ ra tia dữ tợn.
Lộ Bá là đại ca của anh Pháo Hỏa, ở nơi này có lẽ là một trùm cuối chân chính rồi. Lần này Lộ Bá lại đích thân xuất hiện, cũng không thể trách đám côn đồ của tên tóc vàng đó lại hào hứng như vậy.
Trước giờ làm bảo kê ở quán bar Đế Hào này chưa từng nhìn thấy nhân vật máu mặt tầm cỡ nào bên cạnh ông Triệu cả, bây giờ lại được gặp Lộ Bá – đàn em thân cận của một trong Tứ Đại Kim Cưomg là Tô Mạnh, tên tóc vàng đó lập tức cũng sáng mắt lên.
Lần này gã phải cố gắng nắm lấy cơ hội, nhất định phải bám được con thuyền vũng chắc là Lộ Bá này, để người kia có thể trọng dụng bản thân gã.
Nghĩ tới đây, tên tóc vàng đang nằm trên đất cũng dùng hết sức lực mà run rấy đứng lên, cố nén lại đau đớn đứng ở một bên.
Lộ Bá đi rất chậm rãi, nhưng Tiêu Sách có thế cảm nhận được mỗi một bước chân của người kia đều tỏa ra sát khí, mà loại sát khí đó ở trên người lại càng tỏa ra mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Dĩ nhiên là người bình thường sẽ không thể cảm nhận được cảm giác này, chỉ sẽ cảm thấy trên người Lộ Bá tỏa ra một khí thế hừng hực.
Khí thế này khiến người khác bồn chồn đứng ngồi không yên, trong lòng cũng ngập tràn hoảng loạn.
Nhưng mà Tiêu Sách biết rõ, chỉ e là Lộ Bá này đã từng giết người, nếu không thì trên người nhất định sẽ không có được loại sát khí như này.
Nghĩ tới đây, đáy mắt của anh cũng thoáng lóe lên một tia lãnh đạm.

Nhấn Mở Bình Luận