Giờ phút này cô ấy trăn trở, trong lòng không có cách nào bình tĩnh nổi,
Lâm Bán Thanh căn bản không thế nào quên được khoảnh khắc khi mà Tiêu Sách nâng cao sức mạnh cho cô ấy cách đây không lâu.
Mặc dù là hiện tại, Lâm Bán Thanh cũng cảm thấy trên mặt mình, có chút đỏ và nóng hổi.
Thật đáng xấu hổ, cô ấy vậy mà lại để lộ hết cả người ở trước mặt Tiêu Sách, thậm chí, Tiêu Sách còn điểm vào huyệt giữa ở trước ngực cô ấy, tay khác còn đánh vào ngực của cô ấy…
Lúc này, Lâm Bán Thanh cảm thấy, dường như Tiêu Sách đã quấy rối suy nghĩ của cô ấy. Hình bóng của Tiêu Sách càng lúc càng hiện rõ ở trong lòng của cô ấy.
Chương 219: Nâng cấp
Vừa rạng sáng hôm sau, bên trong từ đường nhà họ Lâm đã rất náo nhiệt.
Ông cụ Lâm là người nắm quyền trên dưới nhà họ Lâm, không ai dám cãi lời ông ta cả.
Rất nhiều con cháu đích tôn của nhà họ Lâm đều ngáp dài ngáp ngắn, lim dim mơ màng nhìn mấy người cùng lứa xung quanh mình.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy, ông cụ gọi chúng ta tập họp là muốn giới thiệu cho chúng ta một thầy dạy võ mà, người đó bây giờ ở đâu rồi?”
Một thanh niên cao gầy, trên mặt có vết sẹo thoáng ngó qua có chút dữ tợn ngẩng đầu lên hỏi đám đệ tử xung quanh.
Người thanh niên này chính là con cháu của nhà họ Lâm, Lâm Hùng.
Khoáng thời gian trước, Lâm Hùng vẫn luôn được sự ủng hộ ngầm của nhà họ Lâm mà đã làm mình làm mẩy trong thế giới ngầm của thành phố Giang Lăng.
Mặc dù còn chưa làm ra được tài cán gì, nhưng mà không thế nghi ngờ là máu côn đồ trong người Lâm Hùng này càng lúc càng mãnh liệt.
“Nghe nói hình như là ở trong đại viện, vừa mới thức dậy.”
Một đệ tử nhà họ Lâm tiến lên trước nói.
“Vừa mới thức dậy? Vừa mới thức dậy mà đã bắt chúng ta đứng đợi trong đại sảnh từ đường nãy giờ rồi sao? Tên này cũng ra giá quá ha, không biết là ông cụ mời ở đâu ra nữa?”
Lâm Hùng tỏ vẻ bất mãn, thoáng nhìn qua đã có thể thấy được. Mấy năm qua anh ta lăn lộn trong giới xã hội đen ở thành phố Giang Lăng này cũng có chút tiếng, mặc dù không thể nào sánh được với những nhân vật tầm cỡ máu mặt trong giới nhưng cũng là người có địa vị nhất định.
Lúc này, nhân vật bí ẩn đó lại để bọn họ đợi cả một buổi trong đại sảnh, trong lòng Lâm Hùng bỗng có chút tức tối, bất công.
Nhưng mà ở nhà họ Lâm này, nào có ai dám cãi lời của ông cụ chứ. Cho nên, Lâm Hùng cũng chỉ có thể đành ngậm bồ hòn làm ngọt, đè xuống cơn bực tức trong lòng mà tiếp tục chờ đợi.
Cũng vào lúc này, ở trong phòng của ông cụ Lâm ở ngay bên cạnh từ đường nhà họ Lâm.
Bên trong căn phòng rộng lớn có vài người đang
Những người này, Tiêu Sách đều quen mặt.
Lấy vị trí chổ anh làm trung tâm, từ trái sang phải theo thứ tự là ông cụ Lâm, Lâm Vân, Lâm Bằng, Lâm Phong, Lâm Vũ, Long Ngũ và Long Thất.
Mấy người này hiện tại đều là thành viên trọng yếu của nhà họ Lâm, dựa theo ý của ông cụ Lâm thì muốn nâng cấp thực lực cho họ lên tầng thứ hai của Tiên Thiên Công.
“Tiêu Sách, đây là những người chủ chốt của nhà họ Lâm chúng tối, cậu cũng thấy đó, bao gồm cả tôi nữa thì chúng tôi tống cộng có bảy người, cũng chính là bảy đầu người.”
“Ngoại trừ bảy đầu người này ra, cộng thêm ba đứa đệ tử xuất sắc là họ hàng xa của nhà họ Lâm vào nữa thì chính là mười đầu người.”
ông cụ Lâm vừa chậm rãi liếc nhìn mỗi người, sau đó mới quay đầu nói với Tiêu Sách: “Nhưng mà tôi đã có tuổi rồi, tiêu chuẩn của tôi thì cứ đưa cho đệ tử Lâm Thị đi, chỉ cần là nhà họ Lâm có thế thịnh vượng thì với tôi mà nói cũng đã đủ đầy lắm rồi.”
Ông cụ Lâm chậm rãi quét mắt nhìn một vòng người ở đây, sau đó cười nhạt một cái mà nói với Tiêu Sách.
Vốn dĩ ông cụ Lâm cũng không có mấy hứng thú với chuyện học võ gì đó, cho nên năm đó mới không kế thừa Tiên Thiên Công.
Vì thế mà ông ta cũng không mấy hào húng với cơ hội học được Tiên Thiên Công trước mắt.
Sau khi nghe được ông cụ Lâm chủ động gạch tên mình ra khỏi danh sách, Lâm Vân và Lâm Bằng đứng bên cạnh ông cụ Lâm cũng sửng sốt.
Sau đó, cả hai cũng dường như ngẫm nghĩ chuyện gì đó nên cũng chủ động ở trước mặt ông cụ Lâm mà gạch tên mình trong danh sách, cũng đồng thời chọn