Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - tác giả Vòi Rồng (bản mới)

Thậm chí những người này còn không chạm được đến người của Tiêu Sách, chỉ cảm thấy có một luồng gió thối qua bên người, đã không nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Sách đâu, trong lòng tràn ngập hổ thẹn nhìn về phía ông Triệu…
Sau khi ông Triệu ra lệnh thì ông ta không thèm để ý gì nữa mà
chạy ra khỏi phòng khách.
Chí tiếc, ông Triệu đang bị thương nặng ớ bả vai, mỗi bước đi đều cảm thấy cơn đau như xé nát tâm can từ miệng vết thương truyền đến, cho nên ông ta không đi được xa.
Ông Triệu vốn định gọi một tên đàn em đến đỡ ông ta, nhưng lại nhìn thấy Tiêu Sách không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt ỏng ta với vẻ mặt đùa cợt.
Ông Triệu lập tức cảm thấy tuyệt vọng.
“Tiêu Sách, lần này tôi bị vu oan, anh có thể đưa băng nhóm Triệu Quân đi, nhưng xin háy chừa cho tôi một đường sống…”
Vừa nhìn Tiêu Sách đứng trước mặt, ông Triệu đã nhanh chóng thu lại vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt, sau đó lập tức nói với Tiêu Sách.
“Băng nhóm Triệu Quân? Giờ ông vẫn nghĩ mình đủ tư cách ra điều kiện với tôi sao?” Tiêu Sách nhìn ông Triệu, ánh mắt toát lên vẻ chế giễu, đoạn lại thản nhiên nói.
“Đương nhiên, số tài sản chưa được thống kê cụ thể của băng nhóm Triệu Quân đều nầm trong tay tôi, số tài sản này đều là mạch máu cốt lõi của băng nhóm, chỉ cần cậu đồng ý không giết tôi thì tôi sẽ chuyến cho cậu toàn bộ chỗ tài sản đó…”
Ông Triệu tỉnh bơ nhìn Tiêu Sách, sau đó nói tiếp: “Máu mạch của băng nhóm Triệu Quân chính là sản lượng than, nếu không thì thì cậu cho rằng hàng vạn anh em trong băng nhóm lấy tiền đảu mà ăn uống? Chẳng lẽ cậu tưởng rằng sau khi tiếp quản băng nhóm Triệu Quân, là sẽ có thế yên tâm lên làm người đứng đầu băng nhóm?”
“Ồ? Xem ra tôi thật sự không thế giết ông rồi nhỉ…”
Ánh mắt Tiêu Sách lộ ra vẻ cản nhâc.
Ông Triệu nói không sai, băng nhóm Triệu Quản nhiều sản lượng than như vậy, đó mới chính là nguồn cung cấp chính của bọn họ, nếu những người này thật sự nằm trong tay ông Triệu thì nhất định sẽ đê’ ông ta tiếp quản băng nhóm Triệu Quân, vậy thì phiền lắm.
“Không sai, chỉ cần cậu thả tôi thì những thứ đó, tôi đều có
thể giao lại cho cậu…” Ánh mắt ông Triệu toát ra vẻ lạnh lẽo, nhưng chỉ lóe lên một giây rồi lại biến mất, cuối cùng ông ta nhìn Tiêu Sách bằng vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Đối với ông ta, có được lợi ích đủ nhiều đế khiến Tiêu Sách động lòng, nếu lần này anh còn không mảy may đế ý đến nữa thì đây cũng là giới hạn cuối cùng trong cuộc đàm phán giữa ông ta và Tiêu Sách.
Chỉ cần lần này ông ta có thể thoát khỏi cái chết thì nhất định sau này ỏng ta sẽ có cách lấy lại những thứ đã mất đi.
Trước mắt ông ta chỉ tạm thời giao lại băng nhóm Triệu Quân cho Tiêu Sách mà thôi.
“Mặc dù điều kiện ông đưa ra rất hay ho, nhưng mà tôi lại cảm thấy thả ống đi sẽ càng không có lợi hơn…” Sau khi Tiêu Sách nghe những gì ông Triệu nói, gương mặt anh bèn lộ ra vẻ hơi hơi chế giễu.
Vừa rồi Tiêu Sách đã cảm nhận được ông Triệu có ý muốn giết mình.
Loại người cáo già như ông Triệu, Tiêu Sách tuyệt đối không thể lơ là.
Mặc dù Tiêu Sách không ngại vấn đề gì, nhưng anh còn bạn bè, người thản, ngộ nhỡ họ bị ông Triệu tìm cách báo thù thì anh có hối cũng không kịp.
Cho nên, ông Triệu phải chết.
Đúng lúc Tiêu Sách định ra tay, cuối cùng trên gương mặt ông Triệu cũng hiện ra vẻ bất lực và sợ hãi.
ông ta tung hoành kháp thành phố Giang Lăng mười mấy năm nay, không ngờ lại có một ngày rơi vào tay Tiêu Sách.
Giờ đây cho dù ông ta có quỷ kế đa đoan cỡ nào thì đứng trước một người có thực lực cường mạnh như Tiêu Sách, cũng không khỏi tái nhợt sợ hãi.
Lúc này, trong lòng ông Triệu chợt cảm thấy có chút hối hận.
Nếu có thể sống lại, ông ta tuyệt đối sẽ không bao giờ dây vào Tiêu Sách, chỉ tiếc trên đời này làm gì có chuyện hối hận rồi có thê’ làm lại được nữa…
Tiêu Sách chậm rãi vung tay lên, chuấn bị kết thúc số phận ông Triệu.

Nhấn Mở Bình Luận