Với bọn họ mà nói, cánh cửa ra vào đang mở của nhà máy lúc này lại giống như miệng của thú dữ, bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt chửng người khác.
Khủng bố!
Cách thức giết người của Tiêu Sách quá quỷ dị, ngay lập tức đã khiến đám sát thủ người Nhật vô cùng khiếp sợ, không còn ai dám chủ động bước vào trong phòng nữa.
Đến ngay cả thủ lĩnh của đám sát thủ đó cũng không có động tĩnh gì.
Một lúc sau, ông ta cũng không tiếp tục ra lệnh cho thuộc hạ của mình nộp mạng thêm nữa. Lúc này cuối cùng cũng hiểu ra, mục tiêu của bọn họ là Cao Cấn Băng, không phải là Tiêu Sách.
Mặc dù ông ta đã đồng ý giúp Hoàng Mãnh giết chết Tiêu Sách, lại không ngờ anh lại khủng bố như vậy.
Chuyện đã như này rồi, nếu cử ở đây tốn thời gian với Tiêu Sách thì chính là ngu ngốc.
Ngay lập tức, ông ta để lại đám sát thủ cầm súng, bảo bọn họ canh giữ cửa nhà máy. Không được vào bên trong, cũng không cho Tiêu Sách ra ngoài, bản thân mình lại dắt theo một đám sát thủ khác chạy về phía phòng thí nghiệm.
Tiêu Sách cảm nhận được hành động của bọn họ, sắc mặt lập tức biến đổi.
Anh không hành động ngay tức khắc, ngoài cửa lúc này đã bị đám sát thủ bao vây, nếu xông ra vào lúc này thì chỉ có thể ăn đạn. Dù sao anh cũng là người chứ không phải thần thánh, dù thực lực có cao đi nữa thì cũng không thể tay không mà đối diện với nhiều nòng súng chĩa vào được.
Cũng may, anh và Thiên Diệp vẫn luôn giữ liên lạc thông qua bộ đàm, tin rằng người bên kia cũng đã nghe cuộc nói chuyện của mình và Hoàng Mãnh khi nãy, có thể đã thông báo với Cao Cấn Băng chạy trốn rồi.
Nhưng mà Tiêu Sách vẫn không an tâm, cầm lấy bộ đàm nói: "Thiên Diệp, tình hình bên cô sao rồi?"
"Chúng tôi vừa lưu xong dữ liệu, đang ra khỏi phòng thí nghiệm. Anh không sao chứ? Bên đó có cần tôi tới trợ giúp không?" Thiên Diệp nhanh chóng trả lời.
"Không cần, chỗ tôi không có vấn đề gì, nhưng mà đám sát thủ đều đang đi về phía các cô, tạm thời tôi không thể tới hỗ trợ được. Các cô chạy về phía bắc, chạy tầm vài trăm mét có một ruộng bắp, hai người trốn ở đó chờ tôi, tôi sẽ nhanh chóng giải quyết bọn này!"
"Được, vậy anh cẩn thận một chút!"
Sau khi xác định Thiên Diệp và Cao Cấn Băng bên kia vẫn an toàn, Tiêu Sách cũng an tâm, nhanh chóng nghĩ cách làm thế nào để giải quyết đám sát thủ ngoài kia.
Chỗ nhà máy của anh đang ở chỉ có một tầng cao tới sáu, bảy mét. Ngoại trừ mấy cái cửa thông gió được đóng kín ra thì chẳng còn đường ra nào cả.
Chỉ có mỗi lối vào ở cửa chính là có thể ra ngoài, còn lại đều không còn đường ra, nóc nhà
cũng không với tới được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!