Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Mà trong lúc anh ta đang suy nghĩ cách để làm chuyện đó thì ánh mắt của Tiêu Sách và Vưu Chính lại đột nhiên đều đồng loạt nhìn anh ta, chuyện này khiến trong lòng anh bỗng dấy lên một cảm giác bất an. 

Anh ta muốn rời đi, nhưng mà còn chưa kịp xoay người thì Vưu Chính đã mở miệng gọi. 

"Cậu qua đây." Vưu Chính nói với Lý Lâm. 

Lý Lâm rất muốn giả điếc không nghe, nhưng mà tiếng gọi của Vưu Chính lớn như vậy, nếu như anh ta giả điếc thì chỉ e sẽ chọc giận người kia, cho nên sắc mặt lập tức vô cùng bất an. 

"Tôi bảo cậu qua đây, cậu không nghe à?" Vưu Chính lặp lại lần nữa, giọng điệu cũng trở nên nghiêm nghị. 

Sắc mặt Lý Lâm biến đổi, nhưng mà cuối cùng vẫn chậm rãi di chuyển từng bước về phía Tiêu Sách và Vưu Chính, bởi vì anh ta không thể đắc tội với Vưu Chính được. 

Không chỉ là không thể đắc tội với Vưu Chính, mà cả nhà họ Lý cũng đều không thể đắc tội được. 

Cho nên, dù trong lòng có hơi dè dặt Tiêu Sách, nhưng mà anh ta vẫn phải đi tới. Cũng may, anh ta lại có cảm giác chắc nịch rằng Tiêu Sách sẽ không giết mình, giống như kiểu Tiêu Sách sẽ không dám giết Vưu Chính vậy. 

Mặc dù tốc độ di chuyển rất chậm, nhưng vì khoảng cách giữa hai bên chỉ có mấy chục mét, Lý Lâm cũng đã nhanh chóng tới trước mặt Tiêu Sách và Vưu Chính. 

Anh ta dừng lại giữ khoảng cách chừng mấy mét, cảnh giác nhìn Tiêu Sách. 

"Chú Vưu, chú gọi con có chuyện gì?" Lý Lâm mở miệng nói. 

Tiêu Sách lúc này đã không còn bóp cổ Vưu Chính nữa, buông tay ra rồi. Dĩ nhiên là anh cũng không sợ ông ta chạy mất, mà người kia quả thật là không có chạy mất. 

Ông ta nghe Lý Lâm hỏi cũng không trả lời, chỉ là nhìn về phía Tiêu Sách, 

Tiêu Sách cười nhạt, nói: "Không phải chú Vưu anh muốn tìm anh, là chú Tiểu này muốn tìm anh. Anh cũng thấy rồi đó, bây giờ chú Vưu của anh ở trong tay tôi, anh có muốn cứu ông ta hay không?" 

Lý Lâm nghe thế lại sửng sốt, có hơi không hiểu ý đồ của Tiêu Sách. 

Mà lúc này, ngay cả Vưu Chính cũng có chút rối rắm, ông ta cảm thấy Tiêu Sách quá mức thừa thãi rồi. Cứ nói thẳng là muốn đám người họ vây thành vòng tròn rồi bao quanh bọn họ 

giữa cho rồi, nói mấy lời đó làm gì cơ chứ?" 

"Tao không hiểu ý của mày lắm, nhưng mà chủ Vưu là chỗ khách mời cao quý ở chỗ của tao, tạo không cho phép mày xúc phạm tới chú ấy. Nếu như cần cứu chú Vưu thì tao có phải liều mạng cũng nhất định sẽ không từ." 

Lý Lâm hào hùng nói, chính là muốn lợi dụng cơ hội lúc này mà nịnh nọt lấy lòng Vưu Chính, lập tức lại khiến người kia cảm thấy rất hài lòng, cảm thấy thằng nhóc này cũng biết làm người lắm. 

Mà Tiêu Sách bên này nghe thế, trên mặt lại lộ ra nụ cười quỷ dị. 

Anh lập tức mở miệng chọc tức: "Vậy sao? Thực sự là hâm mộ ông chủ Vưu quá, lại có được một đứa cháu trai có hiểu như này nha. Nếu đã như thế thì tôi cũng sẽ không làm khó dễ chú cháu hai người nữa. Như vậy đi, Lý Lâm, anh quỳ xuống dập đầu với tôi, tôi sẽ tha cho chú Vưu của anh. Đây là vì tôi thấy cảm động trước tình cảm chú cháu của hai người mới ra điều kiện này, nếu không thì vốn dĩ tôi đã chuẩn bị để anh một mạng đổi một mạng rồi." 

Tiêu Sách nói xong, sắc mặt Lý Lâm lập tức cứng đờ, sau đó lại bắt đầu chuyển sang vặn vẹo khó coi. 

Anh ta siết chặt nắm đấm, nhỏ giọng nói: "Mày nói cái gì?" 

"Sao vậy? Tôi nói không đủ rõ ràng hả? Vậy tôi lặp lại lần nữa nha, dập đầu với tôi thì tôi thả chú Vưu của anh ra. Nếu như anh không dập đầu thì tôi sẽ không tha cho ông ta, tự anh quyết định đi, có dập hay không?" 

Tiêu Sách nói xong, mỉm cười nhìn sang Vưu Chính. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận