Phương Bác nghe vậy thì im lặng, không nói lời nào.
Tiêu Sách nhìn chằm chằm vào Phương Bác, bầu không khí giữa hai người đột nhiên có chút cứng ngắc.
Cổ Minh định lên tiếng nhưng cuối cùng cũng không thể chen vào. Cậu biết, đến cuối cùng chuyện này có thể thành hay không, còn tùy thuộc vào việc Phương Bác thuyết phục Tiêu Sách hay Tiêu Sách thuyết phục Phương Bác.
Theo ý kiến của cậu, Tiêu Sách có hơi quá cổ hủ.
Để kiếm tiền, phạm pháp thì đã sao? Khi cậu còn là cậu cả quyền quý, thử hỏi tiền trong nhà của những người cậu đã giao du, được mấy đồng là tiền sạch? Rất nhiều người ngay từ khi bắt đầu đã chọn lập nghiệp trên con đường phạm pháp. Cho nên chuyện Cố Minh làm cũng chẳng là gì. Cho dù Tiêu Sách không làm, cậu vẫn có thể lôi kéo Phương Bắc, và kiếm tiền chỉ dựa vào hai người họ.
Tuy nhiên, cậu cũng nhìn ra, lời nói của Tiêu Sách có sức ảnh hưởng rất lớn đối với Phương Bác, muốn kéo Phương Bác cùng làm chuyện này, còn phải qua cửa của Tiêu Sách.
Phương Bác và Tiêu Sách im lặng hồi lâu, đột nhiên Phương Bác nở một nụ cười gượng gạo.
Anh ấy ngẩng đầu nhìn Tiêu Sách và nói, "Anh Sách, thật lòng mà nói, thực sự em cũng không muốn làm chuyện này. Bởi vì ngay từ đầu em đã biết chắc rằng anh Sách sẽ không theo bọn em làm chuyện này, thậm chí là sẽ ngăn cản không cho em làm. Nhưng, xin lỗi anh Sách, em nhất định phải làm chuyện này, cho dù anh có ngăn cản, em cũng nhất định phải làm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!